Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2008

.............................. Quên

chèo queo trên đỉnh non cao
ta người lạc lõng phương nao khởi hành
ngôi Trời còn bị kẻ tranh
Diêm Vương ngại quỉ râu xanh rình mò

quên chi uổng .... tuổi học trò
sáng tay cắp sách chiều lo ôn bài
ngược vần, thơ dại ... khen ... hay
tung tăng bắt bướm hoa cài áo duyên

quên chi dóc dáng cô Tiên
mắt chưa dám ngó hồn điên mất rồi
hoàng hôn còn luyến mây trôi
ta người mộng mị ... nụ cười ... sao quên

emsee

Thứ Ba, 9 tháng 12, 2008

Vắng...............


Vắng...

Ngõ trước vườn sau cảnh vắng hoe
Bước vào giây phút thấy e dè
Cảnh cũ người đâu chừ im lắng
Phượng tím rơi đầy tim thắt se...

nhị anh

Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

xao xuyến

tiếng chân bước, qua thềm mang điệu nhớ
giọng ai chào, nghe bỡ ngỡ tha hương
gió đong đưa mây thấp thoáng màn sương
chừng như đã tri âm từ vạn kiếp

phương trời lạ ngọt ngào môi ấm áp
lòng vương vương tà áo trắng năm xưa
tay bút rung rung mực tím cho vừa
ôi da diết, xao xuyến rơi lên tóc

emsee

Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008

Chìm Trong Thay Đổi



hãy ngược thời gian chở tôi về mưa gió cũ
ngắm dáng em tình, ủ rũ mấy hàng cau
ngã Ba Tháp chiều nao ấp ́ung tiếng ai chào
ngây thơ quá ôi thiên đường tuổi dại

đây KiếnHòa, đây chuổi ngày xưa thân ái
đẹp sân trường óng ả tóc nhung đen
nón lá làm duyên cùng chúng bạn hàn huyên
cơn gió lén hất tung tà áo trắng

cơn gió lén hôn lên làn má phấn
để ai hờn tay lúng túng trao thư
..................

để bây giờ ai cúi mặt làm thơ
tim đau nhói đêm đề thơ suốt sáng

đêm thao thức tiếc tâm hồn mộc mạc
của khoảng đời nô nức tuổi yêu đương
trở lại TrúcGiang một sớm gió giăng buồn
kiếm chuổi ngày thơ đã đấm chìm trong ... thay đổi
.......................

ôi, đứng giữa bình yên mà cõi lòng chợt rối
có còn đâu nết kiều diễm khi xưa
có còn đâu những khóm trúc đong đưa
linh hồn cao đẹp của xứ dừa buổi trước

dáng thơ ngây phượng đỏ hoe dịu dàng tha thướt
đồng lúa rì rào lả lướt khoe ... xanh
sông rạch êm êm ca hát khúc ân tình
nay tất cả chỉ còn trong dĩ vãng

nghe tiết tấu những nghẹn ngào chan chán
xứ dừa xưa chôn giấu mãi tim ta

emsee



Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2008

""""""""""" Những Cái Buồn """"""""""""""


cái xẽo con con nó chắn đường
bạn, mười một tuổi, có tên Hương
em lên chín tuổi, thường qua lại
hai đứa chơi thân, học một trường

nó bự, nhưng mà chẳng mấy khôn
em tuy nhỏ xíu, lém như chồn
mỗi ngày khắn khít đeo nhau lắm
nên cảnh nhà quê cũng đở buồn

trông hè, chị ở Mỏ Cày ... ra
nhà Ngoại thêm người vui lắm nha
chanh chua em đuổi xua bạn cũ
nó hờn, nhưng cũng lén nhìn qua

thấ́m thoát vui qua, tới tựu trường
chị Hai xếp đặt để lên đường
cái bụng của em rầu muốn chết
làm sao tả hết chuyện ... yêu thương

hổng có con Hương ở xóm nầy
em biết cùng ai kể lể đây
buồn ôi kinh khủng, buồn kinh khủng
cho đến muôn đời, dạ vẫn lây

chờ tới năm sau chị mới về
hiên ngang, em đuổi bạn nhà quê
mỗi độ hè sang Hương buồn lắm
tựu trường hai đứa mới ... hả hê

ăn tết mình vô chung với Nội
bỏ nhà PhướcLý, Ngoại mình ên
Cái Quao kẹo bánh nhiều ghê lắm
bây giờ, em thấy nhớ con Hương

ăn tết nhà đông, chợ cũng đông
sao em áy náy ở trong lòng
hổng biết con Hương chơi với Ngoại?
hay là, để Ngoại mắt buồn trông

songthhương


Thứ Tư, 12 tháng 11, 2008

Có Ánh Trăng Soi

Bởi vụng đường tu ta mới tới đây
Hạt cát trơ vơ trông tháng đếm ngày
Kiếp trước lơ là nên quên tích đức
Biển lòng trôi nổi ngàn áng thơ say

Như đóa hoa tâm bên hàng lá biếc
Tình nghĩa trang thơ thắm thiết đậm đà
Biển đời cam khó qua rồi thấm mệt
Chim hót vườn sau da diết lòng ta

Không gian rộn rã phù vân lãng đãng
Đây dấu chân chim ngại sóng lấp bồi
Phước - họa kiếp sau đợi ngày viên mãn
Hoàng hôn chìm, đêm sáng ánh trăng soi

Chiêm ngưởng Hạng Long đẹp lòng son sắt
Trên bước đường thiền áo rộng phủ thời gian
Lắm nụ cười tươi tơ lòng quặn thắt
Nói chẳng nên ... màn lệ nhỏ khô khan

emsee

Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008

Giật Mình

Thẹn ta ngoài tuổi sáu mươi
Đêm nằm thoi thóp gọi người trong mơ
Gặp nhau bến hẹn trao thơ
Tặng chùm hoa Khế dại khờ tím duyên

Bao năm, hoa vẫn dịu hiền
Vẫn trông tin nhạn biệt miền phố xa
Chuyện tình ngày ấy đôi ta
Khoảng trời xa rộng có nhòa dấu yêu?

Gió mang giọt thắm mỹ miều
Vô tình nhỏ xuống tim yêu ..... giật mình
Bởi tình dang dở nên xinh
Tim say kỷ niệm chao tình ............ đánh rơi

emsee

Lẽ Thường









Chìm nổi lênh đênh biển thế gian
Lạ chi xuân thắm với đông tàn
Nhân tình khuya sớm làn mây nổi
Ân nghĩa sáng chiều nước mắt chan
Vừa thoát môi mềm câu ước hẹn
Chợt nghe tim nhói nỗi ly tan
Đau lòng không khóc mà rơi lệ
Mỗi nhịp chèo qua khắc bẽ bàng



BN

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2008

Em Về










em về cho gió reo vui
nụ hoa hồng hết ngậm ngùi đổi tươi
em về cho nắng mĩm cười ,
cho cơn mưa tạnh người vơi nỗi buồn!

nhị anh

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008

Nỗi Lòng ' Tiểu Thư'

Trên vỉa hè, Mẹ ngồi cho con bú
Đôi bàn chân nứt nẻ gót chân chai
SàiGòn nắng, không tàng cây để trú
Miên man buồn, sữa cạn mấy ngày nay

Căn nhà cũ bóng người khoe áo đẹp
Tiếng chổi cau, cô tớ gỏ như xua
Lót tờ báo cho giang sơn nhỏ hẹp
Nhờ xích lô che bớt nắng hanh trưa

Con nhỏ bé với làn da bỏng nắng
Tuổi thanh xuân Mẹ trót trả cho đời
Ông Bà Ngoại trĩu buồn nơi đất vắng
Ngủ yên rồi, mai mỉa lắm ... con ơi

Giữa phố thị, với tay gầy - tuổi dại
Mẹ bồng con rách nát mảnh tương lai
Canh cơm thừa lặng nhìn ... tim bốc cháy
Con lớn lên, mang hộ nỗi đau nầy

emsee

Lời Cuối

Tình thư đừng giử người ơi,
Cố quên niềm nhớ cho vơi nổi sầu,
Ai kia đã bước qua cầu,
Mình còn đứng đợi bao lâu chốn nầy.
Nắng chiều đã tắt từ đây,
Tình, đàn đã mất theo mây cuối trời
Ta đây xin bỏ cuộc chơi,
Nụ hoa héo rũ rụng rơi bên đường,
Ngậm ngùi tiếc một chút hương,
Hoa, người nào khác vô thường rồi tan.

ntkh

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2008

Lưa Thưa Vệt Nắng

Vương giả gì đâu giấc mộng gầy
Trăm năm chung cuộc cũng về đây
Xanh xanh ngọn cỏ vùi tâm sự
Hồn phách phiêu bồng theo khói mây

Gởi lại cho người đêm ước hẹn
Thuyền trăng lờ lững bến sông xưa
Mõi mòn sóng vỗ bờ hiu quạnh
Vần điệu rã rời âm vắng thưa

Một chút duyên thơ hồn quyến luyến
Gió hiu sóng nhỏ cuốn xa rồi
Đêm say thơ thả chìm thương nhớ
Xa tận cõi nào… đoạn khúc nôi

Vài vệt nắng hồng buổi sáng đông
Ngập ngừng từng bước nhẹ ngoài song
Lưa thưa lướt nhẹ trên cành lá
Ấp ủ làm sao một cõi lòng ?

Vương vấn nhưng rồi cũng chia xa
Mây bay gió thoảng có chăng là
Niềm riêng đọng lại câu thơ đó
Ai hiểu lòng ta? -Chỉ có ta…

BN

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008

Còn Trông Bóng Bần

Âm thầm soi bóng ven sông
Có hay tia nắng se lòng hôm nay
Tình nhà nợ nước nghiêng vai
Thương em trinh trắng thơ ngây... bông Bần

Phấn hương chưa thấm bụi trần
Khát tình câm lặng, mấy vần thơ sa
Bổng chìm cơn gió đưa qua
Hòa trong mây nước xót xa bềnh bồng

Bông Bần lặng lẽ bờ sông
Em ơi, giữ vẹn tơ lòng ... sắc son

Sáng nay xuồng nặng trĩu ... buồn
Hạc bay xao xuyến mây luồn gót chân
Men tình ngõ vắng bâng khuâng
Thời gian dong ruổi hương Bần tiết trong

Xuồng nhồi sóng vổ mênh mông
Gió đưa ánh bạc đôi dòng trung - trinh
Dành em trọn khối chung tình
Lòng ta mãi tận hoài in bóng Bần

nkn

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008

Không Có Anh

Không có anh
Như có chút gì nhớ
Nhớ chuyện ngày xưa mình ở bên nhau,
Bên nhau mình cùng nói chuyện ngày sau.
Ngày sau ấy chỉ là trong mộng tưởng,
Mộng tưởng thì bao giờ cũng đẹp.
Đẹp như mơ và anh dệt vần thơ,
Thơ của anh làm em phải ngẫn ngơ,
Ngẫn ngơ suốt kiếp làm đêm dài trăn trở,
Trăn trở khi tình mình tan vở,
Tan vở làm nàng thơ chắp cánh bay.
Bay đi tận chân trời xa bên ấy,
Bên ấy anh có bao giờ nhớ đến em,
Em ở chốn này thèm giấc ngũ êm!
Êm không mộng mị bên thềm tương tư!

ntkh

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008

Xuân Vắng

Bão rớt qua vườn trơ nhánh cây
Còn đâu tổ ấm họp vui vầy
Tiếng kêu lạc lỏng chìm đêm tối
Nhịp bước chơi vơi đuổi bóng ngày
Tan tác ba đào phơi xác lá
Chập chùng dâu biển nát màu mây
Bao năm vắng biệt xuân ngòai ngõ
Từ khóc chào đời …biết đã sai...

Bạch Nga

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008

Vào Thu

Vào thu chân vướng lá vàng
Xui ta nhớ những nhẹ nhàng gót xưa
Áo dài ướt bởi cơn mưa
Gió thu man mát - trời trưa phố buồn

Tình thu xuyên lá khơi nguồn
Môi hôn kết nụ, gió mơn ... phập phồng
Cầm tay ngại lắm người trông
Mắt đưa say đắm chuyền trong ... khối tình

Lỡ chưa phải nợ ba sinh
Nên giờ, thu cứ riêng mình tiếc thhương
Lá rơi lấp cả mặt đường
Người ơi có thấu tuyết sương ươm sầu

emsee

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008

Phận Bạc

Ngồi buồn mà trách xa gần
Tơ vương vấn mãi khổ thân kiếp tằm
Mơ về một cõi xa xăm
Bước chân khách lạ về thăm tình đầu
Cho mình thao thức canh thâu
Đêm đêm lẽ bóng gởi sầu vào thơ
Tình em là mộng là mơ
Thương mình phận bạc thôi chờ kiếp sau!

ntkh

Đa Tình

Cánh mỏng muôn màu cứ lượn bay
Đậu cành hoa tím gió lung lay
Thì thầm âu yếm gì ... không biết!
Chỉ thấy hoa kia tủm tỉm hoài

He hé nhụy vàng trong nắng sớm
Ngọc ngà trong trắng nét trinh nguyên
Chưa từng vương vấn câu tình tự
Chẳng nghĩ rồi mai sẽ muộn phiền

Cánh nở hương duyên đưa phảng phất
Gợi hồn thơ bướm lạ trời xa
Ân tình một khúc ngân dìu dặt
Từ đó đôi lòng rộn tiếng ca

Khép nhẹ bờ mi đón mộng về
Đêm ngày lớn mãi nỗi si mê
Nụ hôn rớt xuống bài thơ nhỏ
Vần điệu mênh mang vẹn ước thề

Đoá hoa hạnh phúc tưởng không tàn
Nếu gió mưa nhiều nép cánh dang
Che cả sóng to ngăn bão lớn
Vùi trong hơi ấm ngủ miên man

Được mấy mùa vui bướm lại bay
Bỏ hoa hương nhạt rũ hình hài
Đem câu hò hẹn sang vườn khác
Hát tiếp lời tình giữa nắng mai…

TrúcGiang 21.05.06

Chào Thu

Thoảng nghe chút điệu ân tình
Làn heo may củ ... cựa mình ... vươn vai

Một thời yêu dấu trao ai
Một thời ngây dại cứ hoài trong tim

Chiều xưa cánh nhạn mong tìm
Chút hương tơ đẫm dáng đêm ngọt ngào
Má xinh, phơn phớt hoa đào
Tóc thơm, ngan ngát thanh tao sợi tình

Trêu chi cho lá lung linh
Soi chi, cho sáng bóng hình trăng thưa
Đã xa xôi - cõi gió mưa
Hãy đưa tay vẫy cho vừa hơi trinh

Vẳng reo chút điệu ân tình
Chờ thu, ta gởi cho mình ... nhớ nhung

emsee

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2008

Dấu Lặng Tròn

Anh muốn níu một ngày chưa kịp sống
Sợ đêm tràn lấp kín mộng còn xanh
Bao ước mơ đang ấp ủ chưa thành
Chợt khắc khoãi…trời trưa dần xế bóng

Nhưng cũng có những khi trăng huyền diệu
Tiếng thì thầm ngưng đọng ngát hương đêm
Tiếng lá reo chân nhẹ bước bên thềm
Hơi gió thở ngọt ngào muôn tiết điệu

Trong lặng vắng buổi trưa nồng
bỗng nhớ…
Góc vườn xa …
thèm một khoảnh trời yên
Có rượu ấm có trăng vàng hẹn ước
Đêm ngẩn ngơ dừng lại kết thơ duyên

Chút cảm giác êm đềm như gió thoảng
Thoáng qua hồn dìu dịu nét cười vui
Căn nhà kín đã dường he hé mở
Nửa gọi mời và một nửa xa xôi…

TrúcGiang

Lời Tự Tình Cho Em

Buổi chiều vắng
Café đắng
Cho ta tìm về
dư âm
những ngày tháng cũ.
Mùa thu,
Lá vàng rụng
Ngồi đếm sầu
theo cơn gió qua mau
Ta còn gì
trong nhau,
Xin cho,
giấc ngủ chập chờn
Em tôi thôi hết dỗi hờn
khổ thân,
Này em,
Đóa hoa nở muộn,
Em hãy vui cười với gió Đông,
Dòng sông,
nước chảy ngược xuôi,
Thuyền trôi về bến,
cho nguôi muộn phiền!

ntkh

Như Vẫn Còn Đây

Từ những nhánh sông nối tình sau trước
Khóm trúc ven bờ, tre bọc thôn làng
Đan tiếng thì thầm dừa khoe bóng nước
Đưa nỗi niềm riêng tha thướt đi hoang

Mắt Mẹ đăm chiêu, vai gầy áo bạc
Bụi chuối bên hè tha thiết gọi tên
Dấu chân in, đậm tình quê bát ngát
Là những luyến thhương ... điệu nhớ ngập hồn

Có một chút gì làm nên nhân chứng
Như những tàng cây trứng cá quanh ao
Bất đắc dĩ, buông tháng ngày trôi lững
Tiếng thở dài, gợi nhớ xanh xao

Mẹ ngồi đó, ôm ... nỗi buồn nối tiếp
Ta xa xôi giam lõng áng mây nhòa
Những nhánh sông, mỗi ngày mỗi hẹp
Ngọn gió lùa, bụi lấp cả hồn ta

emsee

Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2008

Cám Ơn

Cám ơn
người đã gặp tôi
Để cho hụt hẫng
đứng ngồi không yên
Bước chân sao thấy
đảo điên
Ai làm
ta phải nghiêng nghiêng
mất rồi.

Cám ơn
người nói yêu tôi
Tưởng như
lên đến
tầng ngôi cuối cùng.
Cuộc đời
thấy đẹp như nhung
Đêm về mơ tưởng
bóng tùng
bên ta.

Giờ thì
người đã khuất xa
Cám ơn lần nữa
chỉ là
cám ơn!

ntkh

Đã xa..

Thoáng buồn
vương vất tim tôi
Âm xưa vẳng lại
bồi hồi chẳng yên
Mơ say...
cứ ngỡ mình điên
Người-ta bạc bẽo
tình nghiêng đi rồi

Mênh mông
khoảng vắng hồn tôi
Ai đo
cuối vực đầu ngôi
cho cùng
Đếm làm sao...
nỗi nhớ nhung
Nép làm sao được
cội tùng cách ta

Dòng đời
sóng cuộn trôi xa
Dấu yêu chìm khuất
đâu là nghĩa ân...

TrúcGiang

Mai Thu về

Mai thu về cho trời trưa bớt nắng
Cho cúc vàng tươi thắm nở bên đàng
Khung cửa tình yêu mưa phùn nhẹ gót sang
Mưa ướt áo cánh tay trần trắng mượt

Mai thu về tóc buông dài tha thướt
Đóa hồng nhung khoe cánh nhoẻn môi cười
Gió thì thầm ru nhẹ lá vàng rơi
Đêm trăng tỏ giật mình tim trở giấc

Mai thu về tóc em cài hoa cúc
Đứng đợi ai dù không tiếng hẹn hò
Với đam mê, lòng nao nức đắn đo
Khi tiếng guốc gỏ đều khua ngỏ vắng

Rồi thu đi, mang cả tình câm nín
Yêu đơn phương hoa đứng lặng bên đường
Tuyết phủ đầy lấp kín cả mùi hương
Bên lối cũ thẩn thờ hoa cúc lịm
Thu đi rồi ... khung trời trưa chợt tím

emsee

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2008

Không có Em

Không có em.,
chim buồn không hót nữa
Nắng cũng buồn
chờ đợi một cơn mưa
Đóa tường vi
nằm lặng lẽ góc vườn,
Gió thẫn thờ
đứng yên bên ngõ vắng

Không có em
ngày trôi sao quá lặng
Tiếng thời gian
chậm chậm đến chán chường
Trong nắng chiều
còn đọng chút tơ vương,
Chiều đã xuống,
ta thấy buồn hiu hắt!
Từ xa vắng
tiếng tơ lòng đã tắt?
Giữa đêm khuya,
sao có tiếng thở dài?

Không có em
tình xa không mời lại,
Giọt sương nào
rơi vỡ vụn trên tay,
Xin cho em
lại vóc dáng trang đài,
Cố che lấp
một góc trời lục diệp.

Không có em,
cánh hồng nằm thiêm thiếp
Hương ngọc lan
e ấp ở đâu rồi?
Nụ tầm xuân,
không còn ở bên tôi.

Không có em,
ta đánh vần chữ ...nhớ!

ntkh

Nghìn xa kéo về

Ta hớn hở kéo em về tuổi dại
Rủ nhau tìm thân ái của ngày thơ
Mây lướt thướt trôi sóng vổ nhẹ ven bờ
Chân khuấy nước lá gừa chu miệng thổi

Khi cao vút xạc xào bông lúa mới
Khi tuyệt vời trong trẻo tiếng chim kêu
Dáng nghiêng nghiêng soi bóng ... dừa xiêu
Hương bưởi hương cau dịu dàng sảng khoái

Nương lối gió tiếng ầu ơ của Ngoại
Ngào ngạt khoan thai thanh thoát lạ thường
Trau chuốt hài hòa thanh lịch dể thhương
Thâm thúy ca dao vững vàng độc đáo

Cũng có lúc giọng thâm trầm áo não
Điêu luyện chân truyền lộng lẫy kiêu sa
Em ơi bao kỷ niệm ngày qua
Như tơ gấm lụa nghìn xa kéo về

emsee

Trường xưa Anh đứng một mình



Dáng thơ tha thướt sân trường
Phượng khoe cánh mỏng, má vương sắc tình
Thả hồn theo nắng lung linh
Tim anh con bướm đa tình xôn xao

Bây giờ em ở phương nào
Cánh hoa ngày đó má đào kém xinh?
Trường xưa anh đứng một mình !!!
Nhớ màu phượng thắm làm thinh khóc thầm

emsee

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2008

Và Mãi Về Sau

Ờ...

Nói nhỏ em nghe...
Đêm qua anh đã mơ gì
Giữa hương hoa thoảng
anh
thầm thì điều chi

Mộng nầy
khác với thường khi
Nụ hồng thắm
có nhu mì hơn không ...

TG

VÀ MÃI MÃI VỀ SAU
emsee

rồi kể từ hôm đó
cho mãi tới hôm nay
xót thương mảnh đất gầy
lắm đọa đày tang biến

nước mắt tràn ngập biển
giọt máu đọng trong tim
sương rơi thấm gối từng đêm
tưới lên yêu dấu thơ thêm mặn nồng

hạt sương rơi, mát cánh đồng
trăng chênh chếch bóng bởi dòng mây che

kề tai nói nhỏ em nghe
đêm qua mơ thấy hoa khoe sắc hồng
mộng nầy tự chốn thinh không
nhu mì như giọt lệ lòng xôn xao
lâu rồi ngỡ đã tiêu hao
như lòng đất Mẹ dạt dào ngất ngây

Thứ Tư, 17 tháng 9, 2008

Nhớ


Anh nói với em, anh thích mưa!
Thích đi lang thang trên phố thưa.
Vỉa hè đếm bước chân cô lẽ,
Đêm vắng một mình nhớ người xưa!

Anh nói với em, anh thích trăng!
Hàng trúc lơ thơ ánh trăng giăng,
Ao nước trong veo soi bóng nguyệt,
Nàng gió lướt qua sóng lăng tăng.

Anh nói với em, anh nhớ em!
Nổi nhớ chao ôi, thật êm đềm.
Biết nói làm sao cho em hiểu?
Nhìn mưa, nhìn nắng lại nhớ thêm!

ntkh
02-12-2006

ngọt ngào nỗi nhớ


lòng vẫn biết duyên tình ngang trái
trách cao xanh se ngược mối tơ
bây giờ tìm chỉ trong mơ
trái tim thổn thức ngẫn ngơ một mình

giọt mưa ngâu bàng hoàng chợt khóc
tương giang chờ rũ lệ ngàn năm
chim bay về cõi xa xăm
gởi hương cho gió đêm nằm nhớ nhau

ngọt ngào nỗi nhớ niềm đau…

ntkh
02-18-2009

Trong Ánh Mắt

Mù u mấy độ vàng lá úa
Nhớ Cái Quao những ngày đánh đủa
Nhớ Mỏ Cày áo trắng của thơ ngây
Trường Kiến Hòa xa ... dạ luống ai hoài
Những vòng xe đạp reo dài tiếng dương
Chiều về ngang bắc Hàm Luông
Giờ tan hoc.Bồi hồi ngóng đợi
Ngày tựu trường áo ai thơm mùi mới
Tóc dài buông ... gió thổi
Nón lá vội cầm tay
Làn da bánh mật hay hay ...

Hải ngoại bây giờ hơn nửa vòng trái đấ
tKiến Hòa ơi soi bóng khuất bên hồ
Phượng nở rộ, môi hồng, tô thắm đỏ
Ve si tình rộn tiếng hát reo vang

Cái Quao điu tàn
Mỏ Cày khô lúa cháy
Kiến Hòa ơi quê hương nghèo khổ ấy
Mặt trời lên trong ánh mắt em thơ

emsee

Bay Về...

Gởi hồn theo mõi cánh chim
Bay về quê cũ để tìm tôi xưa

Ngày tôi theo Ngoại đi chùa
Tối đêm sám hối, đuốc khuya chập chờn
Đường làng vừa hẹp vừa trơn
Miên man tôi tưởng đường lên thiên đàng

Tiên cho cánh trắng thật sang
Để tôi chở Ngoại nhẹ nhàng bay cao
Ngoại cười, ngó lại đàng sau :
Thôi, không bay nữa, ta vào nhà quê ...

Giấc mơ ngắn quá ... hồn tê
Ngoại không còn nữa, thôi về mà chi ...

emsee

Anh Không là Khắc Chung

Xưa dũng tướng vì giang san cao rộng
Gác niềm riêng nén lại nỗi thương sầu
Tình Công chúa chàng Chung dạ khắc sâu
Tim vỡ nát lòng không sao nguôi được

Nay cũng có rất nhiều trang thao lược
Rất tài ba và cũng rất quyền cơ
Biết tiến thoái chưa khuất phục bao giờ
Để vẹn giữ tấm tình chung muôn thuở

Khắc Chung đó… trước quân thù không sợ
Vẫn hiên ngang quyết tiến chứ không lùi
Sao nén được lòng xa xót ngậm ngùi
Nhìn dáng ngọc héo sầu trên chín bệ ?

Đành bất lực mặc đời gây bão tố
Tình thiên thu chôn chặt đáy mồ sâu
Lệnh quân vương thần tử phải cúi đầu
Người yêu dấu để vua Chiêm chiếm đoạt

Nay yêu nước… hy sinh vì xã tắc
Mãnh tình riêng đâu để lụy sầu vương
Vẫn cùng nhau chung bước một con đường
Vẫn chói sáng gương anh tài dũng tướng

Cùng yêu nước,yêu nhau, yêu lý tưởng
Chẳng bao giờ anh lại cách xa em
Nhớ về nhau nghe mật rót môi mềm
Đời không có mãnh sao buồn vỡ vụn

Nghe rưng rức tiếng pháo rền chúc tụng
Vỡ tim sầu gục ngã giữa trời khuya
Thương Huyền Trân trong nhung gấm ê chề
Khó quên được bóng hình trang dũng tướng

Chuyện ngàn xưa nay vẫn còn âm hưởng
Nhưng khác rồi…anh đâu phải Khắc Chung….

BạchNga

Thứ Ba, 16 tháng 9, 2008

Như một tình cờ

Tình cờ ta đã gặp lại nhau,
Lúng túng loay hoay, ngõ lời chào,
Bao năm xa cách sao như lạ?
Giấy phút bâng khuâng, người với ta!


Tình cờ ai nhắc chuyện đã qua!
Nghe như thương nhớ lại quay về,
Ngở mình đã thoát được cơn mê,
Thì ra lòng nhớ mà không biết.


Tình cờ ai nói lời giả biệt,
Ngoảnh mặt quay đi cuộc tình hờ,
Ta bên này làm kẻ ngẩn ngơ,
Người bên ấy làm thân lử thứ.


Tình cờ hay bổng nhiên tư lự,
Sao lại về, cho quá khứ theo sau,
Gặp gở chi, cho ta thêm đau,
Như một tình cờ, rồi xa cách!

ntkh

Một Nửa Ngày Xưa

Tôi vẫn tìm, tìm hoài mà chẳng thấy
Bên kia bờ, con gió có nhẹ lay
Bến sông cũ, con đò còn chờ ai?
Người có đó, hay khuất vào nẻo vắng?
Tôi vẫn tìm, muốn tìm lại ánh mắt
Nhìn theo ai, mỗi buổi tan học về
Màn đêm xuống, một mình mình đếm bước.
Tôi vẫn tìm, bóng ai ngày xưa ấy!
Nụ cười buồn, vương vấn nỗi u hoài
Đã qua rồi, còn đâu những tháng ngày,
Mình vẫn biết làm sao tìm lại được?
Tôi vẫn tìm, trên bước đường xuôi ngược
Như nắng bên này, chờ một cơn mưa
Ai có biết, chỉ dùm tôi một nữa
Tôi vẫn tìm, tìm một nửa ngày xưa!

ntkh

Hỏi Người bên ấy


hoa thơm nở trước sân nhà
mùi hương ngan ngát sao mà nhớ ai

tiển người...chưa nắm bàn tay
trái tim còn đó - hồn bay đâu rồi

Mỏcày bên ấy xa xôi
chút hương để lại làm tôi dại khờ !!!

phố đông, mà cảm bơ vơ
mênh mông vũ trụ ... vẫn chờ bóng ai
Trúcgiang đêm ngắn - tình dài
hỏi người bên ấy, có hoài ... nhớ nhung ???

emsee

Tắm ao


Nhắm mắt chờ đêm mộng lẻn vào
Đi tìm yêu dấu của hôm nao

Ơ hay giông tố thời chinh chiến
Cuốn cả hồn quê rụi bóng cau

Cảnh đó người mơ vói hoài không tới !!!
Tung tăng nhảy nhót chiều tắm ao

Giật mình nghe trái tim đau nhói
Mi rớt mưa đêm ??? Lệ thắm trào ???

emsee

Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2008

VÔ...

Ta trọn đời chưa ngộ
Miệng niệm câu nam mô
Tâm chưa được an lành
Lòng thì không được thanh

Muốn quên chuyện chung quanh
Buồn, giận, hờn, ganh tỵ
Sống chết cảnh phân ly
Cỏi ta bà sân si

Ta trọn đời chưa ngộ
Ưu tư luôn chiếm chổ
Oằn vai gánh buồn lo
Chất chứa sáng trưa chiều

Hồn sao còn nặng trĩu
Góc nhỏ ngồi lặng im
Niềm vui mãi trốn tìm
Nụ cười bao giờ lộ

Ta rồi thì cũng ngộ
Thế gian lắm ngọt bùi
Cỏi hồng trần ngắn ngũi
Đời là một chữ... Vô

ntkh 01/16/2008

Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2008

Nhắn Người


Ngước nhìn lên đỉnh phù vân
Hồn ai lơ lững giữa tầng mây vương
Nhắn người gởi lại buồn thương
Quán xưa nay vẫn … dậm trường nghỉ chân
Vẫn bàn tay nhỏ bâng khuâng
Hoàng hôn nào cũng lâng lâng dấu buồn
Ngỡi nhân tợ cánh chuồn chuồn ???
Sao ai nỡ vội thả hồn xa bay
Tìm quên qua những cơn say
Cho ta buông hết đắng cay cuộc đời
Người ơi, hồn đó xa xôi
Chồi cây phảng phất mấy lời yêu đương
Thiết tha gọi nắng tà dương
Vào đây hong bớt mù sương hộ đời


emsee

Tìm Giọt Sương Tan


Dây tơ ai thắt ... vào Thu
Mơ hồ thánh thoát vi vu điệu đàn
Nhớ nhung trở giấc ... ... mơ màng
Ai rung tiềm thức ... cho vàng tương tư

Thời gian thầm cũ trang thư
Lệ rơi thấm ướt say mơ nỗi niềm
Đắm say ru mộng hằng đêm
Tay đào tay xới tay tìm ... sương tan

Trông Thu, hương tóc đưa sang
Nên chi, tình dẫu, trễ tràng ... vẫn mơ

emsee

Thứ Ba, 9 tháng 9, 2008

Cho Em

cho N. em tôi
Từ đâu hởi kéo về cơn bão lớn
Cho em tôi đau khổ tấm hình hài
Ta đứng nhìn chợt thấy nước mắt cay
Ôm uất nghẹn, khóc cho đời đen bạc

Ta những tưởng vần thơ hương ngào ngạt
Chút niềm vui, cho đến cuối cuộc đời
Đem thơ văn, trải rộng khắp mọi nơi
Em e ấp, xây từng trang thơ mộng

Từ chỗ nào, ai nở làm biễn động
Thuyền lắc lư, em nhớ giữ tay chèo
Sóng có to, hay gió có buồn reo
Hãy cố lái đem con thuyền về bến

Từng giây phút, ta ngồi chờ em đến
Vòng tay nầy, mở rộng đón nàng thơ

ntkh 07-29-2008

Hoa Đêm


Vén gió cho trăng dạo xuống trần
Gót hài lay đọng lá bâng khuâng
Bẻn lẻn hoa đêm vờ khép mắt
Dế mèn reo nhộn khúc tình trăng

Hởi đóa hoa trinh thẹn nở ngày
Để dành hương thắm gọi mời ai
Trầm mặc suy tư hờn thân thế
Mơ ước mai còn những đổi thay ??

Mơ trăng, hoa nở dưới trời đêm
Chút hương tinh khiết đợi tay mềm
Phiến đá trơ vơ chờ bóng nguyệt
Tình thơ ai nhỏ ... giọt sương đêm

emsee

Tình Hoa

Tình thơ, ai nhỏ giọt sương êm
dang cánh khoe thơm đợi gió mềm
lung linh ánh mắt ngời mơ tưởng
ghen hờn, mây chắn vạt trăng xuyên

đợi bước chân ai đến hẹn ... về
thu sang rung lá rụng thềm khuê
ngọn lửa yêu đương đành chôn giấu
canh sầu đom đóm đậu hồn mê

tình hoa ai nỡ cợt trêu chi
cho lỡ muôn niên tuổi dậy thì !!!

nkn

Chi Em


Rằng thương ... rõ thật là thương
Mỗi người một ngã đêm trường nhớ thêm
Dáng kia đứng tựa bên thềm
Vẫy tay mắt lệ cho mềm lòng đây
Bếntrehome, Bến Tre nầy
Cùng nhau kết nghĩa vui vầy chị em

Thêm một tuổi có nên mừng không nhỉ?
Cám ơn người, thương nghĩ đến ta
trên đầu tóc điểm muối pha
Soi gương nhìn lại ... ôi … già đến nơi!

Nhất, Nhị, Tam Anh đây lời ta hát
Hát lên đi cho bát ngát biển khơi
Nhất Anh, lòng chị rạng ngời
Mưa bay nắng lạc mây trôi ... kéo về

Nhị Anh đất khách miền quê
Đi ngay kẻo trể vỗ về ... khúc quanh
Khéo tay nàng Út Tam Anh
Lặng thinh tốt nết nên dành để cưng

Trên trời trăng đã lặn dần
Mà tình em chị ánh ngần sương trong
Mai bình minh thắp nắng hồng
Niềm tin sống lại giữa dòng đục trong

NNN

Thứ Bảy, 6 tháng 9, 2008

Niềm Riêng.

Niềm riêng dấu kín mãi thôi,
Đến ngày hóa kiếp thả trôi theo dòng
Trôi dùm ra tận biễn đông
Về nơi chốn cũ con sông đợi chờ

Niềm riêng của những ngày thơ
Em tôi áo trắng hay mơ mộng nhìêu
Đạp xe theo mỗi buổi chiều
Cây si trồng đã bao nhiêu năm rồi?

Niềm riêng nhớ mãi mắt môi
Của người con gái hay ngồi ngắm trăng
Đêm đêm thầm gọi chị Hằng
Chia nhau hương gió cùng giăng tơ trời

Niềm riêng không nói thành lời
Bên đời quên lãng mù khơi cuộc tình
Ra vào lặng lẽ một mình
Đi về một bóng lặng thinh khóc thầm

Niềm riêng khúc nhạc thăng trầm
Âm vang hòa lẫn ươm mầm nhớ thương

ntkh
06-22-2008

Xa rồi ngày ấy nụ hôn

sông dài nước chảy về đâu
xin cho M gởi khối sầu xa quê
buồn nầy nước chảy lê thê
hướng về quê củ lòng tê tái ... buồn

xa rồi ngày ấy nụ hôn
ngồi đan dĩ vãng ru hồn ngất ngây
chiều buông hoa sóng lượn đầy
con tim thơ thẩn mơ ngày hợp lưu

Trúc Giang vẫn đẹp mặc dù
niềm thương mong đợi phù du hay là?
Kiến Hòa rẻ lối ...chia xa
cho tim héo úa chan hòa nhớ nhung

vi vu gió thổi chập chùng
chênh vênh cánh phượng
lạnh lùng tiếng ve

emsee
tặng em gái thụymai

Đất và Mưa


thân tâm như mảnh đất khô
trời thương đem đổ một hồ nước mưa
đếm mây thêm gió cho vừa
xin người ghi nhớ lắm mưa ... gây sình
đất lành chưa kịp hồi sinh
Người xin chớ động, điêu linh... tội Người

emsee

Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2008

Một nửa tìm đâu...

một nửa ngày xưa tìm thấy đâu
tình yêu muôn thuở khúc nhạc sầu
buồn vui gởi gió về miên viễn
ân tình một thoáng giọt mưa Ngâu

vòng tay muốn giử ân tình cũ
xa rồi câu hò tiếng hát ru
tiếng đàn rời rạc trong đêm vắng
lá rơi xào xạc ngở tiếng thu

theo dấu chim di về chốn ấy
xót xa vùi dập dáng thân gầy
hòang hôn buông xuống hồn lơ lững
chìm ngập trong lòng nỗi nhớ đầy

một nửa ngày xưa tìm không thấy
mình ta ngồi khóc cuối chân mây
người về bên ấy chừ có nhớ
một nửa nơi nầy nhớ... nửa kia!!!

ntkh

Hạnh Ngộ

vẫn trong tấc dạ người ơi,
ba mươi năm lẻ từ hồi cách xa
tâm tư vọng tưởng quê nhà
với tà áo trắng thướt tha bên hồ

dấu yêu, bạn bạn bồ bồ
ngây thơ cánh phượng nhởn nhơ sân trường
giọng ve thỏ thẻ thân thương
giọng “mình” nhỏ nhẹ vấn vương bên đời

xa nhau hơn nửa cuộc đời
mai nầy gặp lại biết cười hay run?
nắng trưa ngày ấy chia chung
bây giờ ta có vui cùng cảnh xuân

mây bay, hồn có ngập ngừng
có nhìn hoa nở thấm nhuần câu kinh ???
vẫn rằng dạ đó bâng khuâng
cơ duyên hạnh ngộ tịnh bình nỉ non

emsee