Cố quên niềm nhớ cho vơi nổi sầu,
Ai kia đã bước qua cầu,
Mình còn đứng đợi bao lâu chốn nầy.
Nắng chiều đã tắt từ đây,
Tình, đàn đã mất theo mây cuối trời
Ta đây xin bỏ cuộc chơi,
Nụ hoa héo rũ rụng rơi bên đường,
Ngậm ngùi tiếc một chút hương,
Hoa, người nào khác vô thường rồi tan.
ntkh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét