Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2008

Cám Ơn

Cám ơn
người đã gặp tôi
Để cho hụt hẫng
đứng ngồi không yên
Bước chân sao thấy
đảo điên
Ai làm
ta phải nghiêng nghiêng
mất rồi.

Cám ơn
người nói yêu tôi
Tưởng như
lên đến
tầng ngôi cuối cùng.
Cuộc đời
thấy đẹp như nhung
Đêm về mơ tưởng
bóng tùng
bên ta.

Giờ thì
người đã khuất xa
Cám ơn lần nữa
chỉ là
cám ơn!

ntkh

Đã xa..

Thoáng buồn
vương vất tim tôi
Âm xưa vẳng lại
bồi hồi chẳng yên
Mơ say...
cứ ngỡ mình điên
Người-ta bạc bẽo
tình nghiêng đi rồi

Mênh mông
khoảng vắng hồn tôi
Ai đo
cuối vực đầu ngôi
cho cùng
Đếm làm sao...
nỗi nhớ nhung
Nép làm sao được
cội tùng cách ta

Dòng đời
sóng cuộn trôi xa
Dấu yêu chìm khuất
đâu là nghĩa ân...

TrúcGiang

1 nhận xét:

  1. Thôi người đừng có cảm ơn
    Bởi tôi còn gấp đảo điên mấy lần!
    Ngày xưa người ở nhà gần,
    Vô duyên không gặp! Muôn trùng ngẫn ngơ.

    Trả lờiXóa