Đôi bàn chân nứt nẻ gót chân chai
SàiGòn nắng, không tàng cây để trú
Miên man buồn, sữa cạn mấy ngày nay
Căn nhà cũ bóng người khoe áo đẹp
Tiếng chổi cau, cô tớ gỏ như xua
Lót tờ báo cho giang sơn nhỏ hẹp
Nhờ xích lô che bớt nắng hanh trưa
Con nhỏ bé với làn da bỏng nắng
Tuổi thanh xuân Mẹ trót trả cho đời
Ông Bà Ngoại trĩu buồn nơi đất vắng
Ngủ yên rồi, mai mỉa lắm ... con ơi
Giữa phố thị, với tay gầy - tuổi dại
Mẹ bồng con rách nát mảnh tương lai
Canh cơm thừa lặng nhìn ... tim bốc cháy
Con lớn lên, mang hộ nỗi đau nầy
emsee
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét