Khóm trúc ven bờ, tre bọc thôn làng
Đan tiếng thì thầm dừa khoe bóng nước
Đưa nỗi niềm riêng tha thướt đi hoang
Mắt Mẹ đăm chiêu, vai gầy áo bạc
Bụi chuối bên hè tha thiết gọi tên
Dấu chân in, đậm tình quê bát ngát
Là những luyến thhương ... điệu nhớ ngập hồn
Có một chút gì làm nên nhân chứng
Như những tàng cây trứng cá quanh ao
Bất đắc dĩ, buông tháng ngày trôi lững
Tiếng thở dài, gợi nhớ xanh xao
Mẹ ngồi đó, ôm ... nỗi buồn nối tiếp
Ta xa xôi giam lõng áng mây nhòa
Những nhánh sông, mỗi ngày mỗi hẹp
Ngọn gió lùa, bụi lấp cả hồn ta
emsee
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét