Thứ Sáu, 7 tháng 11, 2008
Lẽ Thường
Chìm nổi lênh đênh biển thế gian
Lạ chi xuân thắm với đông tàn
Nhân tình khuya sớm làn mây nổi
Ân nghĩa sáng chiều nước mắt chan
Vừa thoát môi mềm câu ước hẹn
Chợt nghe tim nhói nỗi ly tan
Đau lòng không khóc mà rơi lệ
Mỗi nhịp chèo qua khắc bẽ bàng
BN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Bài đăng Mới hơn
Bài đăng Cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét