Từ đâu hởi kéo về cơn bão lớn
Cho em tôi đau khổ tấm hình hài
Ta đứng nhìn chợt thấy nước mắt cay
Ôm uất nghẹn, khóc cho đời đen bạc
Ta những tưởng vần thơ hương ngào ngạt
Chút niềm vui, cho đến cuối cuộc đời
Đem thơ văn, trải rộng khắp mọi nơi
Em e ấp, xây từng trang thơ mộng
Từ chỗ nào, ai nở làm biễn động
Thuyền lắc lư, em nhớ giữ tay chèo
Sóng có to, hay gió có buồn reo
Hãy cố lái đem con thuyền về bến
Từng giây phút, ta ngồi chờ em đến
Vòng tay nầy, mở rộng đón nàng thơ
ntkh 07-29-2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét