Phận ...
Buồn nghiêng, nhớ đổ ... tim nghèo
Đất ẫm đường trơn quạnh gió treo
Bóng rũ, tơ tình tan mảnh ... vụn
Chừng như sao rụng phủ nương chiều
Trót nửa đêm mơ ... chạnh đếm sầu
Ngập ngừng đem nhớ quyện vào nhau
Buồn kia ai thấu ... lòng che giấu
Tay trắng đời hao phận hẫm hiu
nkn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét