Thứ Sáu, 2 tháng 4, 2010

Âm Thầm


Buồn chi hỡi, đoạn đời cơn hiếm khó
Vượt tối tăm, quên bỏ mớ hư danh
Nhặt khổ đau xây đắp mộng trong lành
Vun trí đức, dựng thanh danh quí báu

Đem hỷ xả kết nụ thành nhân đạo
Sen nở giữa đầm đâu sá mảng bùn nhơ
Vàng, đá, hay thau,,, cũng hoen ố phai mờ
Trăng mãi sáng muôn đời .... chân lý ấy

Đời thế đấy, chẳng khoe, người chẳng thấy
Kẻ thâm trầm chín - chắn chẳng cần danh
Chuyện thị phi ai giỏi miệng ắt rành
Trời thăm thẳm, đường tu hành tự quyết

Buồn chi hỡi, giữ lòng cho tinh khiết
Giọt nắng tàn hay chiếc lá thu rơi??
Hàng cây xanh vời vợi áng mây trôi
Cô đơn đến thu về ... ôi lá đổ
Thấp sáng lửa lòng ấp yêu bao nỗi nhớ
Âm thầm đêm, chuông cầu nguyện xuyến xao

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét