quê hương chinh chiến vắng bao năm
đâu bóng thôn nghèo rạng trúc xanh
có phải bay theo người viễn xứ
cho dài nhung nhớ tận ngàn năm
đây những hoài mơ vạt áo xanh
quên thân chiến sĩ nước an lành
treo khối tình thơ trời xuân mộng
người ơi, đây tấc dạ chân thành
thế rồi bao ước vọng trôi qua
dõi bóng hoàng hôn lệ thắm pha
chốn cũ câu hò vương gió thoảng
hồn đưa theo tóc lộng chiều sa ... ...
nhất anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét