Thứ Tư, 29 tháng 10, 2008
Em Về
em về cho gió reo vui
nụ hoa hồng hết ngậm ngùi đổi tươi
em về cho nắng mĩm cười ,
cho cơn mưa tạnh người vơi nỗi buồn!
nhị anh
Thứ Hai, 27 tháng 10, 2008
Nỗi Lòng ' Tiểu Thư'
Trên vỉa hè, Mẹ ngồi cho con bú
Đôi bàn chân nứt nẻ gót chân chai
SàiGòn nắng, không tàng cây để trú
Miên man buồn, sữa cạn mấy ngày nay
Căn nhà cũ bóng người khoe áo đẹp
Tiếng chổi cau, cô tớ gỏ như xua
Lót tờ báo cho giang sơn nhỏ hẹp
Nhờ xích lô che bớt nắng hanh trưa
Con nhỏ bé với làn da bỏng nắng
Tuổi thanh xuân Mẹ trót trả cho đời
Ông Bà Ngoại trĩu buồn nơi đất vắng
Ngủ yên rồi, mai mỉa lắm ... con ơi
Giữa phố thị, với tay gầy - tuổi dại
Mẹ bồng con rách nát mảnh tương lai
Canh cơm thừa lặng nhìn ... tim bốc cháy
Con lớn lên, mang hộ nỗi đau nầy
emsee
Lời Cuối
Tình thư đừng giử người ơi,
Cố quên niềm nhớ cho vơi nổi sầu,
Ai kia đã bước qua cầu,
Mình còn đứng đợi bao lâu chốn nầy.
Nắng chiều đã tắt từ đây,
Tình, đàn đã mất theo mây cuối trời
Ta đây xin bỏ cuộc chơi,
Nụ hoa héo rũ rụng rơi bên đường,
Ngậm ngùi tiếc một chút hương,
Hoa, người nào khác vô thường rồi tan.
ntkh
Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2008
Lưa Thưa Vệt Nắng
Vương giả gì đâu giấc mộng gầy
Trăm năm chung cuộc cũng về đây
Xanh xanh ngọn cỏ vùi tâm sự
Hồn phách phiêu bồng theo khói mây
Gởi lại cho người đêm ước hẹn
Thuyền trăng lờ lững bến sông xưa
Mõi mòn sóng vỗ bờ hiu quạnh
Vần điệu rã rời âm vắng thưa
Một chút duyên thơ hồn quyến luyến
Gió hiu sóng nhỏ cuốn xa rồi
Đêm say thơ thả chìm thương nhớ
Xa tận cõi nào… đoạn khúc nôi
Vài vệt nắng hồng buổi sáng đông
Ngập ngừng từng bước nhẹ ngoài song
Lưa thưa lướt nhẹ trên cành lá
Ấp ủ làm sao một cõi lòng ?
Vương vấn nhưng rồi cũng chia xa
Mây bay gió thoảng có chăng là
Niềm riêng đọng lại câu thơ đó
Ai hiểu lòng ta? -Chỉ có ta…
BN
Trăm năm chung cuộc cũng về đây
Xanh xanh ngọn cỏ vùi tâm sự
Hồn phách phiêu bồng theo khói mây
Gởi lại cho người đêm ước hẹn
Thuyền trăng lờ lững bến sông xưa
Mõi mòn sóng vỗ bờ hiu quạnh
Vần điệu rã rời âm vắng thưa
Một chút duyên thơ hồn quyến luyến
Gió hiu sóng nhỏ cuốn xa rồi
Đêm say thơ thả chìm thương nhớ
Xa tận cõi nào… đoạn khúc nôi
Vài vệt nắng hồng buổi sáng đông
Ngập ngừng từng bước nhẹ ngoài song
Lưa thưa lướt nhẹ trên cành lá
Ấp ủ làm sao một cõi lòng ?
Vương vấn nhưng rồi cũng chia xa
Mây bay gió thoảng có chăng là
Niềm riêng đọng lại câu thơ đó
Ai hiểu lòng ta? -Chỉ có ta…
BN
Thứ Năm, 23 tháng 10, 2008
Còn Trông Bóng Bần
Âm thầm soi bóng ven sông
Có hay tia nắng se lòng hôm nay
Tình nhà nợ nước nghiêng vai
Thương em trinh trắng thơ ngây... bông Bần
Phấn hương chưa thấm bụi trần
Khát tình câm lặng, mấy vần thơ sa
Bổng chìm cơn gió đưa qua
Hòa trong mây nước xót xa bềnh bồng
Bông Bần lặng lẽ bờ sông
Em ơi, giữ vẹn tơ lòng ... sắc son
Sáng nay xuồng nặng trĩu ... buồn
Hạc bay xao xuyến mây luồn gót chân
Men tình ngõ vắng bâng khuâng
Thời gian dong ruổi hương Bần tiết trong
Xuồng nhồi sóng vổ mênh mông
Gió đưa ánh bạc đôi dòng trung - trinh
Dành em trọn khối chung tình
Lòng ta mãi tận hoài in bóng Bần
nkn
Có hay tia nắng se lòng hôm nay
Tình nhà nợ nước nghiêng vai
Thương em trinh trắng thơ ngây... bông Bần
Phấn hương chưa thấm bụi trần
Khát tình câm lặng, mấy vần thơ sa
Bổng chìm cơn gió đưa qua
Hòa trong mây nước xót xa bềnh bồng
Bông Bần lặng lẽ bờ sông
Em ơi, giữ vẹn tơ lòng ... sắc son
Sáng nay xuồng nặng trĩu ... buồn
Hạc bay xao xuyến mây luồn gót chân
Men tình ngõ vắng bâng khuâng
Thời gian dong ruổi hương Bần tiết trong
Xuồng nhồi sóng vổ mênh mông
Gió đưa ánh bạc đôi dòng trung - trinh
Dành em trọn khối chung tình
Lòng ta mãi tận hoài in bóng Bần
nkn
Thứ Tư, 22 tháng 10, 2008
Không Có Anh
Không có anh
Như có chút gì nhớ
Nhớ chuyện ngày xưa mình ở bên nhau,
Bên nhau mình cùng nói chuyện ngày sau.
Ngày sau ấy chỉ là trong mộng tưởng,
Mộng tưởng thì bao giờ cũng đẹp.
Đẹp như mơ và anh dệt vần thơ,
Thơ của anh làm em phải ngẫn ngơ,
Ngẫn ngơ suốt kiếp làm đêm dài trăn trở,
Trăn trở khi tình mình tan vở,
Tan vở làm nàng thơ chắp cánh bay.
Bay đi tận chân trời xa bên ấy,
Bên ấy anh có bao giờ nhớ đến em,
Em ở chốn này thèm giấc ngũ êm!
Êm không mộng mị bên thềm tương tư!
ntkh
Thứ Ba, 21 tháng 10, 2008
Xuân Vắng
Thứ Hai, 20 tháng 10, 2008
Vào Thu
Vào thu chân vướng lá vàng
Xui ta nhớ những nhẹ nhàng gót xưa
Áo dài ướt bởi cơn mưa
Gió thu man mát - trời trưa phố buồn
Tình thu xuyên lá khơi nguồn
Môi hôn kết nụ, gió mơn ... phập phồng
Cầm tay ngại lắm người trông
Mắt đưa say đắm chuyền trong ... khối tình
Lỡ chưa phải nợ ba sinh
Nên giờ, thu cứ riêng mình tiếc thhương
Lá rơi lấp cả mặt đường
Người ơi có thấu tuyết sương ươm sầu
emsee
Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2008
Phận Bạc
Đa Tình
Cánh mỏng muôn màu cứ lượn bay
Đậu cành hoa tím gió lung lay
Thì thầm âu yếm gì ... không biết!
Chỉ thấy hoa kia tủm tỉm hoài
He hé nhụy vàng trong nắng sớm
Ngọc ngà trong trắng nét trinh nguyên
Chưa từng vương vấn câu tình tự
Chẳng nghĩ rồi mai sẽ muộn phiền
Cánh nở hương duyên đưa phảng phất
Gợi hồn thơ bướm lạ trời xa
Ân tình một khúc ngân dìu dặt
Từ đó đôi lòng rộn tiếng ca
Khép nhẹ bờ mi đón mộng về
Đêm ngày lớn mãi nỗi si mê
Nụ hôn rớt xuống bài thơ nhỏ
Vần điệu mênh mang vẹn ước thề
Đoá hoa hạnh phúc tưởng không tàn
Nếu gió mưa nhiều nép cánh dang
Che cả sóng to ngăn bão lớn
Vùi trong hơi ấm ngủ miên man
Được mấy mùa vui bướm lại bay
Bỏ hoa hương nhạt rũ hình hài
Đem câu hò hẹn sang vườn khác
Hát tiếp lời tình giữa nắng mai…
TrúcGiang 21.05.06
Đậu cành hoa tím gió lung lay
Thì thầm âu yếm gì ... không biết!
Chỉ thấy hoa kia tủm tỉm hoài
He hé nhụy vàng trong nắng sớm
Ngọc ngà trong trắng nét trinh nguyên
Chưa từng vương vấn câu tình tự
Chẳng nghĩ rồi mai sẽ muộn phiền
Cánh nở hương duyên đưa phảng phất
Gợi hồn thơ bướm lạ trời xa
Ân tình một khúc ngân dìu dặt
Từ đó đôi lòng rộn tiếng ca
Khép nhẹ bờ mi đón mộng về
Đêm ngày lớn mãi nỗi si mê
Nụ hôn rớt xuống bài thơ nhỏ
Vần điệu mênh mang vẹn ước thề
Đoá hoa hạnh phúc tưởng không tàn
Nếu gió mưa nhiều nép cánh dang
Che cả sóng to ngăn bão lớn
Vùi trong hơi ấm ngủ miên man
Được mấy mùa vui bướm lại bay
Bỏ hoa hương nhạt rũ hình hài
Đem câu hò hẹn sang vườn khác
Hát tiếp lời tình giữa nắng mai…
TrúcGiang 21.05.06
Chào Thu
Thoảng nghe chút điệu ân tình
Làn heo may củ ... cựa mình ... vươn vai
Làn heo may củ ... cựa mình ... vươn vai
Một thời yêu dấu trao ai
Một thời ngây dại cứ hoài trong tim
Chiều xưa cánh nhạn mong tìm
Chút hương tơ đẫm dáng đêm ngọt ngào
Má xinh, phơn phớt hoa đào
Tóc thơm, ngan ngát thanh tao sợi tình
Trêu chi cho lá lung linh
Soi chi, cho sáng bóng hình trăng thưa
Đã xa xôi - cõi gió mưa
Hãy đưa tay vẫy cho vừa hơi trinh
Vẳng reo chút điệu ân tình
Chờ thu, ta gởi cho mình ... nhớ nhung
emsee
Vẳng reo chút điệu ân tình
Chờ thu, ta gởi cho mình ... nhớ nhung
emsee
Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2008
Dấu Lặng Tròn
Anh muốn níu một ngày chưa kịp sống
Sợ đêm tràn lấp kín mộng còn xanh
Bao ước mơ đang ấp ủ chưa thành
Chợt khắc khoãi…trời trưa dần xế bóng
Nhưng cũng có những khi trăng huyền diệu
Tiếng thì thầm ngưng đọng ngát hương đêm
Tiếng lá reo chân nhẹ bước bên thềm
Hơi gió thở ngọt ngào muôn tiết điệu
Trong lặng vắng buổi trưa nồng
bỗng nhớ…
Góc vườn xa …
thèm một khoảnh trời yên
Có rượu ấm có trăng vàng hẹn ước
Đêm ngẩn ngơ dừng lại kết thơ duyên
Chút cảm giác êm đềm như gió thoảng
Thoáng qua hồn dìu dịu nét cười vui
Căn nhà kín đã dường he hé mở
Nửa gọi mời và một nửa xa xôi…
TrúcGiang
Lời Tự Tình Cho Em
Buổi chiều vắng
Café đắng
Cho ta tìm về
dư âm
những ngày tháng cũ.
Mùa thu,
Lá vàng rụng
Ngồi đếm sầu
theo cơn gió qua mau
Ta còn gì
trong nhau,
Xin cho,
giấc ngủ chập chờn
Em tôi thôi hết dỗi hờn
khổ thân,
Này em,
Đóa hoa nở muộn,
Em hãy vui cười với gió Đông,
Dòng sông,
nước chảy ngược xuôi,
Thuyền trôi về bến,
cho nguôi muộn phiền!
ntkh
Café đắng
Cho ta tìm về
dư âm
những ngày tháng cũ.
Mùa thu,
Lá vàng rụng
Ngồi đếm sầu
theo cơn gió qua mau
Ta còn gì
trong nhau,
Xin cho,
giấc ngủ chập chờn
Em tôi thôi hết dỗi hờn
khổ thân,
Này em,
Đóa hoa nở muộn,
Em hãy vui cười với gió Đông,
Dòng sông,
nước chảy ngược xuôi,
Thuyền trôi về bến,
cho nguôi muộn phiền!
ntkh
Như Vẫn Còn Đây
Từ những nhánh sông nối tình sau trước
Khóm trúc ven bờ, tre bọc thôn làng
Đan tiếng thì thầm dừa khoe bóng nước
Đưa nỗi niềm riêng tha thướt đi hoang
Mắt Mẹ đăm chiêu, vai gầy áo bạc
Bụi chuối bên hè tha thiết gọi tên
Dấu chân in, đậm tình quê bát ngát
Là những luyến thhương ... điệu nhớ ngập hồn
Có một chút gì làm nên nhân chứng
Như những tàng cây trứng cá quanh ao
Bất đắc dĩ, buông tháng ngày trôi lững
Tiếng thở dài, gợi nhớ xanh xao
Mẹ ngồi đó, ôm ... nỗi buồn nối tiếp
Ta xa xôi giam lõng áng mây nhòa
Những nhánh sông, mỗi ngày mỗi hẹp
Ngọn gió lùa, bụi lấp cả hồn ta
emsee
Thứ Sáu, 3 tháng 10, 2008
Cám Ơn
Cám ơn
người đã gặp tôi
Để cho hụt hẫng
đứng ngồi không yên
Bước chân sao thấy
đảo điên
Ai làm
ta phải nghiêng nghiêng
mất rồi.
Cám ơn
người nói yêu tôi
Tưởng như
lên đến
tầng ngôi cuối cùng.
Cuộc đời
thấy đẹp như nhung
Đêm về mơ tưởng
bóng tùng
bên ta.
Giờ thì
người đã khuất xa
Cám ơn lần nữa
chỉ là
cám ơn!
ntkh
Đã xa..
Thoáng buồn
vương vất tim tôi
Âm xưa vẳng lại
bồi hồi chẳng yên
Mơ say...
cứ ngỡ mình điên
Người-ta bạc bẽo
tình nghiêng đi rồi
Mênh mông
khoảng vắng hồn tôi
Ai đo
cuối vực đầu ngôi
cho cùng
Đếm làm sao...
nỗi nhớ nhung
Nép làm sao được
cội tùng cách ta
Dòng đời
sóng cuộn trôi xa
Dấu yêu chìm khuất
đâu là nghĩa ân...
TrúcGiang
Mai Thu về
Mai thu về cho trời trưa bớt nắng
Cho cúc vàng tươi thắm nở bên đàng
Khung cửa tình yêu mưa phùn nhẹ gót sang
Mưa ướt áo cánh tay trần trắng mượt
Mai thu về tóc buông dài tha thướt
Đóa hồng nhung khoe cánh nhoẻn môi cười
Gió thì thầm ru nhẹ lá vàng rơi
Đêm trăng tỏ giật mình tim trở giấc
Mai thu về tóc em cài hoa cúc
Đứng đợi ai dù không tiếng hẹn hò
Với đam mê, lòng nao nức đắn đo
Khi tiếng guốc gỏ đều khua ngỏ vắng
Rồi thu đi, mang cả tình câm nín
Yêu đơn phương hoa đứng lặng bên đường
Tuyết phủ đầy lấp kín cả mùi hương
Bên lối cũ thẩn thờ hoa cúc lịm
Thu đi rồi ... khung trời trưa chợt tím
emsee
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)