Thứ Sáu, 20 tháng 11, 2009

Những Bước Chân Đi


khi xưa trường ở “thôn Đoài”
con đường quen thuộc dài ơi là dài
tàng cây che nắng ban mai
bước đi chậm rãi dang tay ... hứng trời

“thôn Đông” mình nhởn nhơ chơi
bình thường tâm quyện sáng ngời bóng cau
lao xao gió chuyển lao xao
mơ màng chiêm ngưỡng nhiệm mầu thế gian

trường xa bỗng biến thật gần
con đường hóa ngắn chỉ cần thản nhiên
rõ tâm không vướng lụy phiền
bước chân điềm đạm ý thiền lạc quan

bây giờ vọng tưởng ngổn ngang
thiệt hơn xáo trộn bước chân ngại ngùng
thiên hình vạn trạng góp chung
nhận ra vẫn kịp băn khoăn vẫn vừa
mát chân theo ngọn gió lùa ... ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét