Hồn Thơ
chút hồn thơ co mình trong nỗi nhớ
mở lòng ra than thở với ngàn mây
cánh chim trời theo gió lộng tung bay
chiều say nắng cỏ cây buồn áo não
thhương nhành liễu dáng u hoài độc đáo
đợi thi nhân thầm thì chuyện gió trăng
điệu thơ sầu thấm thía sợi tơ giăng
như trải niềm riêng cùng ngôi sao sáng
nghe âm ỉ ngấm sâu vào lãng mạn
nghe bẽ bàng rạn vở dáng Kiều xưa
nghe thhương đau nhốt kín mảnh tim thừa
nương theo gió hồn thơ cuồn cuộn chảy songthhương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét