thuyền trôi về bến hẹn?
trăng quê vẫn hằn in
cảnh đời như đã vẹn
lệ loang lỗ tim mình
như biển luôn gào thét
luôn oán trách trời xanh
so đo từng con nước
trơ mặt ngước sao đành
trăng sao cùng soi sáng
đau thương đó cùng chan
bóng chiều trôi tãn mạn
đêm nối hận tuôn tràn
bao giờ quay trở lại
neo thuyền tại bến thương
hứng trăng vàng êm ái
chung trải giấc mộng thường
emsee
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét