Thứ Ba, 3 tháng 3, 2009

Khuất

Ngó... Để Chơi

Cái thuở thơ ngây đã khuất rồi
Thời gian lặng lẻ cứ dần trôi
Trời chiều lững thững vần mây lãng...
Nắng sớm nghiêng soi rộn lòng tôi
Lúc rảnh suy tư lời luận thuyết...
Thừa nhàn ngẫm nghĩ... mặc đời thôi
Lo toan cũng chẳng hơn chi đó
Ngó họ làm nên được mấy hồi ... TrúcGiangTử

Khuất ...

bóng gởi vườn xưa lặn khuất rồi
nắng đang hấp hối dáng chiều ... trôi
khắc khoải lùa thương vào quên lãng
lăn tăn vạt nhớ trải hồn tôi
phôi pha giá lạnh tràn trong thuyết
réo rắt hương nồng mộng ước thôi
mượn mấy vì sao bày duyên đó
vầng trăng lén ngó chuyện luân hồi ???

emsee

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét