Thứ Ba, 3 tháng 3, 2009

Sao Trời Bật Khóc


hoàng hôn lắng nắng vàng mơn ngõ tối
khoảnh khắc nầy ngắn ngủi nắng vàng ơi
số phận mình đôi cánh nhỏ ... chim trời
buồn lơ lững sáo diều reo nghẹn tiếng

hãy hỏi giùm ta mỗi khi chiều lặn xuống
ngó trước sau, tìm đâu bóng thân yêu?
bến tiêu diêu nhìn sóng vổ nhịp đều
đêm tiếp nối những đìu hiu gợn sóng

bước chân khuất chẳng hằn in kỷ niệm
thôi cứ trao nhau tình đó ... xuôi dòng
gió trang đài, cơn gió tỏa mênh mông
còn trong mắt những hoàng hôn rạn nứt

còn trên tóc nỗi đầy vơi thổn thức
dễ so đâu là vẻ thấp tầng cao
chợt hắt hiu nghe chua xót ... tuôn trào
và xao xuyến ánh sao trời bật khóc ...

songthhương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét