Thương
"bình minh" lặng khuất bên đồi
tương tư vạt nắng bồi hồi trông theo
chiều buồn làm nhớ quê nghèo
thương người bên ấy phận bèo tối tăm
ra vào một bóng lặng căm
nắng mưa phải chịu âm thầm ngày đêm
còn đâu ngày tháng êm đềm
trách sao con tạo bày thêm lắm trò
ntkh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét