
đầu sương ngọn cỏ mạng người ta
âu chỉ buồn vui cõi ta bà
hơi thở du dương thiền tươi trẻ
hư danh giành lấn mãi chi già
thảy đều tạm bợ mưa tuôn đến
chút xỉu bền lâu mộng vở ra
dáng ngọc già nua nằm một chỗ
công bằng cho lắm cũng ... hồn ma
nhất anh
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét