Thứ Ba, 17 tháng 2, 2009

thơTTT


Niềm riêng Em nỡ thả trôi
Vô tình Anh vớt bồi hồi con tim
Nay mai lần dấu đi tìm
Trăng sao chứng giám càng thêm diệu huyền
TTT

Khoanh Tay

chiều buông gió cuộn ... nhớ xuyên
mưa ngưng nắng ấm soi triền bến sông
con đò giấu lệ buồn trông
lệ vương má phấn ướt dòng tóc xanh

ngậm ngùi khát vọng mỏng manh
ai mang hờ hững dệt thành bão giông
xa gần một bóng đò trông
mưa đem tiếng vọng cuồng phong,,, gội tình

quên sao bao cảnh thanh bình
vầng dương ... xế bóng tựa hình nước tuôn
tim ta còn thẳm má hường
thời gian mấy độ lòng vương mấy từng

trời khuya chim cú ngập ngừng
nụ hôn nước mắt hoen vần ... trang thơ
khêu đèn đếm lại đường tơ
khung sầu nhện vắt,
hững hờ ... khoanh tay

emsee

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét