Thứ Bảy, 21 tháng 1, 2012

Khép Mở,,,


Cánh nơ hồng người ơi vương vấn mãi
Chuốc bao niềm ưu ái trải cơn mơ
Thương lửng nhớ lơ yêu thời trẻ dại
Làm mớ hành trang thư thái trang thơ

Láng giềng ơi, thiên đường hoa bướm động
Tiếng tiêu rung, rung gió lộng yêu đương
Mỉm cười đi rồi du dương cuộc sống
Giữa "chông gai - mơ mộng" ấy vô thường

Khoảnh khắc nào ghi sáu mươi mấy tuổi
Ngắt thời gian se đoạn cuối xông hương
Hướng mong lung thăm thẳm trời mây núi
Lá vàng gom cô đọng cõi mù sương

Cơn gió ngược khói đùn cay xé mắt
Cuối chặng đường tay nhặt lấy hương quê
Nén nghẹn ngào hướng xưa quay lánh mặt
Trán cằn khô sâu sắc chạnh câu thề

Cánh nơ hồng say mê trong quá khứ
Ủ đường tơ đan nắng quyện ban mai
Buổi ấy thần tiên muôn đời vẫn giữ
Láng giềng ơi,
Thơ khép mở ... khoan thai

NNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét