Thứ Ba, 14 tháng 6, 2011

Từ Đó ... Xa Người

Em ơi, thì đó vô thường
đêm ngày mưa nắng vui buồn ghét thương
sân trường bóng cũ còn vương
hàng cây trơ dáng tủi hờn cưu mang

tay không nhặt lấy mơ màng
mà thêu tan hợp trang hoàng mênh mông
tiễn người buổi sớm qua sông
lối ngoài khô ráo trong lòng hắt hiu

chơ vơ ánh nắng trong chiều
mà em thơ dại ... mỹ miều trước gương
vời xa giấu lạnh mù sương
giấu thâm quầng mắt đẫm phương trời sầu
nhớ người Hạ bước ... lo âu

songthhương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét