Thứ Bảy, 4 tháng 6, 2011

Lạc Bước ... Qua Xưa


Theo chiều ... lạc bước ... qua xưa
Mây thưa uốn lượn,
Gió lùa mê say
Tay thon, vuốt sợi tóc dài
Áo đơm bóng nắng
Sờ vai nõn nà

Thềm hoa bóng nhỏ la đà
Thanh âm điệu trúc
Thiệt thà mến trao
Ngoài sân lá cỏ thì thào
Đóa hoa như cũng dạt dào hương yêu
....................

Bỗng đâu mây xám dập dìu
Mưa xoay cát bụi
Mưa xiêu lá cành
Tiếng mưa trùng điệp tuôn nhanh
Giọt rơi trĩu nặng
Giọt giành thấm tim

Trời xưa,,, ôi khó mong tìm
Tình ta, thôi đã là chiêm bao rồi
Phương nầy ôm lấy đơn côi
Gởi người phương ấy đôi lời hỏi han

Vầng mây lúc tụ lúc tan
Lá xanh chờ những úa vàng buông lơi
Hoa xinh mấy độ yêu người
Hoa tàn mấy độ đầy vơi mộng tình

Ừ thôi, một kiếp linh đinh
Mưa trào, ấy lệ trắng tinh của lòng
Trời chiều lạc bước mênh mông
Nhớ vừng mây xám
Giấu dòng lệ tuôn

............... NNN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét