Thứ Ba, 1 tháng 12, 2009

HỒN TRINH NỮ


Hoa tím quê mùa vừa trôi, vừa nở
Sớm theo chồng
Xa ...................
Trắc trở bơ vơ

Thương em chín dại mười khờ
Dòng sông quê cũng buồn trơ ... lặng lờ

Anh làm cánh gió chiều mơ
Bao nhiêu con nước đợi chờ bến xuôi
Hoa ra biển – đời cúc côi
Bến xưa, thương đứng nhớ ngồi ... em ơi

Bởi nghèo! duyên chẳng nên đôi
Gom đau thương lót mảnh đời thương đau
Đóa hoa tim chẳng phai màu
Nhớ lời hẹn ước, trao nhau ... lục bình

Đơn côi mang mảnh hồn trinh !!!
Làm hoa tím cũ mộng tình khói sương
Có vầng trăng sáng quê hương
Nương theo hướng gió mười phương vọng về

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét