Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2012

Một Áng Mây Giăng



Thẫn thờ trông áng mây trôi
Đành thôi em hỡi duyên đời bấy nhiêu
Thơ yêu góp nhặt đan chiều
Mộng lành thêu những đìu hiu gió ngàn

Trời xa em có cùng chan?
Xót xa ngấn lệ miên man cõi lòng
Ừ thôi, tình có rồi không
Tơ tình như thể sắc hồng rướm sương

Cảm hoài lơ lẳng vấn vương
Giang hồ em bước chặng đường gió trăng
Sơn khê mấy dặm tình ngăn
Nơi nầy một áng mây giăng chập chùng

nhất anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét