Chủ Nhật, 29 tháng 8, 2010

Nấm Đất Ngày Xưa


má chớm hồng thắm tươi bông lúa mới
vai nhỏ thon thon
nón lá vội che nghiêng
thoảng hương cau ru lòng khách mơ duyên
quê em đó, bóng dừa xuyên vạt nắng
đất phù sa nuôi vườn cây xinh xắn
…………………….
kiếp phiêu bồng tay trắng, dạ nao nao
lơ lửng buồn yêu, thương nhớ ... dạt dào
thân biền biệt phương trời nao ... viễn xứ

nếu một mai ai có về thăm chốn cũ
nhắn giùm tôi,
nấm đất cũ ngày xưa,
mãi còn đây trong chiếc lá “cây dừa”
tặng cho nhau trước giờ ta cách biệt

con đò nhỏ tiển đưa lần sau chót
ánh hoàng hôn ... lót bước người đi
ráng chiều quê
như trách kẻ xuân thì
tay bất giác,,,
đưa lên ... chùi nước mắt

thấm nụ cười khô giọt lệ tuôn lạnh ngắt
da cỏi cằn che giấu nếp xuân tươi
hoa bưởi, hoa cau,
tàn héo tuổi yêu người
nên chốn cũ cứ trông vời thân ái

đen sẫm phù sa
sông buồn, sông biếng chảy
xin giữ giùm quê nấm đất của tôi xưa

CQ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét