Chủ Nhật, 13 tháng 6, 2010

Bỗng Dưng ...


bỗng dưng buồn chiếm cả chiều
bỗng dưng đợ́i gió
bỗng dưng … … yêu đời
bỗng dưng nhung nhớ nụ cười

nhớ đôi má ửng
nhớ mùi tóc bay
nhớ chiều mưa ướt áo ai
nhớ mi chớp nhẹ
nhớ trề môi kiêu ***

để giờ lo lắng trăm điều
để giờ trăn trở thèm kêu tiếng “mình”

bỗng dưng cỏ úa hồi sinh
thiên đàng như cứ lung linh góc hồn ........
........................................

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét