Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

BẤT CHỢT...



nước chảy, đá mòn,
lòng sắc son giữ vẹn
mối tình quê đâu có hẹn ... có thề

tự nhiên thôi, như lời gió tỉ tê
ngọt ngào đằm thắm
trên đê dưới ruộng

cưu mang, Mẹ ẵm bồng chiều chuộng
con, bây giờ bất chợt nhói đau

nâng niu những gì,,,
ngày ấy bên nhau
hồn nhiên ngây dại,
ôi, còn đâu .... những ngày!!!!!!!!!!!!!!!!
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

nkn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét