Thứ Hai, 22 tháng 3, 2010

Nhắn người


Ngước nhìn lên đỉnh phù vân
Hồn ai lơ lững giữa tầng mây vương
Nhắn người gởi lại buồn thương
Quán xưa nay vẫn … dậm trường nghỉ chân

Vẫn bàn tay nhỏ bâng khuâng
Hoàng hôn nào cũng lâng lâng dấu buồn
Ngỡi nhân tợ cánh chuồn chuồn ???
Sao ai nỡ vội thả hồn xa bay

Tìm quên qua những cơn say
Cho ta buông hết đắng cay cuộc đời
Người ơi, hồn đó xa xôi
Chồi cây phảng phất mấy lời yêu đương

Thiết tha gọi nắng tà dương
Vào đây hong bớt mù sương hộ đời

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét