Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010
Đền Anh …
Đền anh những sớm những chiều
Đang thơ ngây bỗng dưng nhiều vấn vuơng
Rộn ràng cái nhơ cái thhuơng
Cái yêu cái giận nỗi buồn lệ tuôn
Đền anh lời đó hứa suông
Sợi sầu rơi rụng dấu hồn sau lưng
Đền anh ánh mắt ân cần
Ghen tuông lo lắng nửa chừng giận yêu
Đền anh nhiều thật là nhiều
Thẩn thờ lơ đểnh ghét yêu ngập lòng
Mai sau lỡ có chạnh lòng
Xin đừng nhắc lại đây không có chờ
Yêu thhuơng lỡ nhốt vào thơ
Thứ Năm, 28 tháng 1, 2010
HOA TRỨNG CÁ
Trường yêu nằm cạnh ven sông
Mấy cây trứng cá trổ bông trắng đầy
Cuối tuần trời đẹp nắng hay
Chúng em Hướng Đạo, tiếp tay dọn đường
Nhà anh núp cuối cụm vườn
Nhà em ở cạnh bên đường phố đông
Sáng ngày thứ bảy nhớ mong
Đến trường sinh hoạt ,,,
Thật lòng ... ngắm em
Trứng cá đỏ mọng nghe thèm
Môi em đỏ mọng rót êm vào lòng
Em nào có biết cho không?
Mơ cành hoa trắng kết vòng ... tân hôn?
Một hôm súng nổ dập dồn
Bóng người giải phóng đầu thôn cuối làng
Chùm hoa trứng cá bên đàng
Kết vành tang trắng ngỡ ngàng tiễn ai
Em giờ hoa trắng thiên thai
Anh vai gánh nặng - chí trai dặm đường
Bao năm lòng vẫn còn vương
Mối tình vụn dại mái trường chốn xa
Nhớ hoa trứng cá thật thà ...
Mấy cây trứng cá trổ bông trắng đầy
Cuối tuần trời đẹp nắng hay
Chúng em Hướng Đạo, tiếp tay dọn đường
Nhà anh núp cuối cụm vườn
Nhà em ở cạnh bên đường phố đông
Sáng ngày thứ bảy nhớ mong
Đến trường sinh hoạt ,,,
Thật lòng ... ngắm em
Trứng cá đỏ mọng nghe thèm
Môi em đỏ mọng rót êm vào lòng
Em nào có biết cho không?
Mơ cành hoa trắng kết vòng ... tân hôn?
Một hôm súng nổ dập dồn
Bóng người giải phóng đầu thôn cuối làng
Chùm hoa trứng cá bên đàng
Kết vành tang trắng ngỡ ngàng tiễn ai
Em giờ hoa trắng thiên thai
Anh vai gánh nặng - chí trai dặm đường
Bao năm lòng vẫn còn vương
Mối tình vụn dại mái trường chốn xa
Nhớ hoa trứng cá thật thà ...
Thứ Bảy, 23 tháng 1, 2010
Trông Chồng
hoàng hôn nhạt nắng thôn ngoài
dáng ai tóc rối gió lay theo chiều
miệt mài cuộc sống hẩm hiu
mong manh như những cánh diều căng dây
bốn mùa ruộng lúa nương khoai
ngắn dài ngấn lệ đắng cay trông chồng
vỗ về kỷ niệm ven sông
biết người tro bụi hay trong chiến trường?
bên đời tuổi vẫn tràn hương
mà trong tâm tưởng tuyết sương đong đầy
chong đèn đợi gió lung lay
biết chừng đâu sẽ có ngày ... họp hôn
tặng Người Mợ không bao giờ cưới của CáiQuao
Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010
Hoa Nhớ Thhương Ai !!! !!!!!
sắc u hoài ...
thhương nhớ ai ... hoa trắng rụng?
nắng thôi hồng
nắng lưu luyến đọng hiên ngoài
hương phấn dần phai môi cười ý tứ
hoang vắng then cài
khung cửa ... ... nhớ thhương ai
lẩn ánh tà dương
xa cuối đường trăng sớm mọc
gió bấc ru chiều se thắc chạnh tâm can
khoảng thời gian xua chiếc bóng hoang tàn
ôi quạnh quẽ,,,
hun hút lùa tăm tối
trắng bên thềm ...
thhương nhớ ai ... hoa rớt vội!!
songthhương
Thứ Tư, 20 tháng 1, 2010
Rồi Bỗng Một Ngày
một ngày bỗng nắng ... bỗng mưa
bỗng trang thơ ép lời chưa ... gởi người
má hồng, răng khểnh,,, môi cười
yêu rồi,,,, ánh mắt nát rồi con tim
buồn vui từ độ ưa duyên
xuân ơi,,, mang hộ tin riêng sang nhà
hương yêu theo gót chân ngà
thời gian còn đó ... hay là ... xa xưa
một ngày bỗng nắng ... bỗng mưa
trang thơ chép lại vặn vừa chữ yêu ...........
Thứ Hai, 18 tháng 1, 2010
Tiếng Chiều ???
buồn theo mây xám giăng chiều
lả lơi cánh hạc gió trêu điệu tình
con đường đất bỗng hồi sinh
gập ghình đá sỏi
gập ghình gót chơn
quen rồi, lạnh cánh tay đơn
mưa mơn kỷ niệm
mưa hờn ước mơ
bâng khuâng dạo bước vườn thơ
bão giông như đã tình cờ ghé qua
bóng mây sao cứ la đà
vuốt ve nắng ấm
sầu che vết bùn
trời nghiêng sợi nhớ muôn trùng
ngồi nghe gió lặng,,,
chiều rung phiếm đàn???
Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010
Sương rơi
Giọt sương còn đọng tối qua
Ngở như nước mắt nào, ta ... khóc người
Sương rơi ướt ngọn cỏ tươi
Tỉnh ra mới biết, khổ - vui ... khác nào
Tìm quên trong chén rượu đào
Tay run mấy phím, tiêu giao vẫn còn
Nâng niu kỷ niệm héo hon
Ảo mơ - mơ ảo
Hao mòn tâm tư ....................
Về đây giữ chút niệm từ
Sương rơi, hay giọt lệ dư hôm nào
Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2010
Xuân Quyến Rủ
mưa lất phất, mưa nhẹ nhàng bám víu
gió lang thang từng điệu rát tâm can
gót ngoằn ngoèo đường trơn viên đá vỡ
héo hon ơi,,, hoa nở .... .... đông tàn
dáng sừng sững trúc hiền nghiêng ngõ trước
ngắm mai đào thon thả bước nghinh Xuân
bỏ hết lạnh lùng của vàng đông bạo ngược
làng thôn ơi,,, cây cỏ vượt ... niềm tin
bướm chiêm ngưỡng làn dung nhan cúc trắng
thật hiền hòa tia nắng khởi tia hồng
u phiền khói phiêu bồng mây liếng thoắng
sản khoái Xuân về nhắn nhủ ... trần gian
nghe cảm xúc, xuân dịu dàng ... bám víu
hồn bâng khuâng nặng trĩu gánh hàng rong
vai bé nhỏ chợ tết gì cũng thiếu !!!
mùa xuân ơi,,, sao quyến rủ chi nhiều ...
CHIA EM một nửa SẦU RIÊNG
không gian ngăn mấy lớp sầu?
theo chiều gió lượn
về đâu mây trời!
vần thơ đan chuyện rã rời
kết đầy lên giấy vặn lời chuốt trau
đêm sâu ôm ấp tình sâu
thời gian có cạn mơ đầu mãi dâng
chia tay ánh mắt ngại ngần
là bao oan nghiệt loang dần muôn niên
giòng đời suối lệ triền miên
chia em một nửa sầu riêng ... êm đềm .........
Chủ Nhật, 10 tháng 1, 2010
Giờ Đây !!!
ánh vàng trêu sóng trên sông
thà chang chang nắng cho lòng thênh thang
còn hơn giá lạnh dâng tràn
nâng niu vạt áo mơ màng gió xuôi
chừng như vắt vẻo thu rồi
lá vàng hẹn lúc trưa ngồi nhớ đông
dù mai xuân có thơm nồng
màu mây trắng vẫn bóng hồng êm trôi
đổi thiên thu một luân hồi
giờ đây,,, khách lạ chuyển ngôi ân tình ... ...
::: Mơ Mà :::
Chỉ là một đóa hoa Sen
Chỉ là giai thoại bùn đen vươn mình
Gió đưa hương chẳng vướng tình
Giọt thương gởi lại chốn trần hôm qua
Dưới đầm ô trược ... Mơ mà ...
Tiêm Sen trót nhiễm tinh hoa tiếp đời
Vâng, từ hạt nhớ cưa đôi
Giọt sương xé nửa
Bóng đồi ... tượng trưng
Cõi lòng một mớ dửng dưng
Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2010
Mưa Rơi Rất Mềm !!!
nay về lạnh lẽo cơn mưa
cảm ơn Người đã buồn xưa nhắn lời ...
chỉ còn lại chút ngậm ngùi
trời Houston đó mưa rơi rất mềm
thhương đầy, mưa thấm,, vai êm
mà nghe gậm nhấm
lãng quên ... chưa đành !!!
sầu lên ngôi - mộng tàn nhanh
mưa bay thảng thốt áo xanh xao ... gầy
trĩu tay buồn gởi gió lay
thôi thì mộng hãy theo mây gót dời
mưa rơi se lạnh cuối trời
giùm trông “hạt bụi” lẻ loi bên đồi
cõi tiên thanh thản vui chơi
ta bà lắm khổ duyên đời chẳng ưa
nay về lạnh lẽo cơn mưa
cảm ơn Người đã ... buồn xưa ... nhắn giùm
Thứ Tư, 6 tháng 1, 2010
Hoang Vu …
mai về dằn vặt tiếng tiêu
sầu khuya phủ kín đìu hiu sương mù
sáng trăng huyền diệu mây thu
bước chân rời rã hoa ru điệu hờn
mai về ôm chuỗi cô đơn
chờ đêm,,, cánh gió vươn mình vút cao
vành khăn … mây trắng xanh xao
chia ly là để cho nhau tủi sầu
tóc xanh thề hẹn ban đầu
thhương đau giờ một nhịp cầu bắc ngang
má hồng lệ đẫm mơ tàn
vào khuya phương ấy võ vàn ánh tim
mai về thèm giấc ngủ êm
hóa thân đơm đớm soi thềm hoang vu ………
Thứ Bảy, 2 tháng 1, 2010
Chất Ngất
một lần đi - một đời xa diệu vợi
làm sao nguôi người hỡi chuyện con tim
vẫn còn đây chẳng ai kiếm ai tìm
buồn tợ biển về đêm ... mưa ... lác đác
cơn bão đợi sầu thấm lên hạt cát
gió thét gầm sóng dập chẳng hề tan
dẫu trăm năm thà một giấc ... mơ vàng
ôm kỷ niệm, ngại ngần yêu gián đoạn
hờn giận ai ???
anh ỡm ờ tự oán
giải tỏa gì phiền muộn vẫn vương vương
góc hồn xưa đầy ắp chuyện yêu đương
ngày ngắn ngủi nghẹn ngào cao chất ngất
anh giành lấy những chân tình đẹp nhất
giữ cho anh và mãi mãi riêng anh
bóng dừa nghiêng, dè dặt đón hương chanh
tầm nắng cũ chập chờn hôn tóc búi
songthương ….. Jan./o1/2o1o
Đời Chưa Nở Hoa
mỗi ngày ngang lớp học
em gánh nước “phông-tên”
đứng hành lang ... tôi ngắm
em chẳng dám nhìn lên
trông cuối tuần mau tới
cho thỏa chí ăn chơi
quyết lòng không nghĩ ngợi
ngày tuyệt diệu trên đời
em cũng mong cuối tuần
lãnh tiền lương gởi Mẹ
giấu thơ ngây vội vã
đếm chuỗi thời gian qua,,,
chân nhỏ đi thoăn thoắt
đường đất em lướt mau
oằn vai đôi gáng nặng
nén tủi hờn ... đớn đau
gánh thêm thỏi nhọc nhằn
gầy tương lai xa thẳm
dưới đáy giếng lăn tăn
vết hằn sâu khắc đậm
gánh nước tạo thêm tiền
Cho gia đình thoải mái
lủ em được ... tương lai
xua cảnh đời ngang trái
bây giờ,,, đứa hàng rong
đứa ra đồng mót gạo
đứa bệnh tật ... mủi lòng
mặt buồn xo ... áo não
ơn bầu sữa thơm tho
nhao rốn nầy của Mẹ
hạt bụi đó công Cha
nước mắt tuôn ... lã chã
cơm không, tròn mấy bữa
qua song cửa lệ nhòa
giếng không còn nước nữa
đành,,, sang xứ người ... xa
....................................
đường vắng bóng em tôi
hành lang thôi ngóng đợi
thập thò cơn gió thổi
bàng hoàng nỗi lo trôi ... ...
gió mùa thu nhẹ lắng
khung hình ... chiếc khăn che
trên bàn chưng huệ trắng
đèn nhang ... khói lập lòe
mỗi ngày trong lớp học
không còn bóng em qua
tựa hành lang tôi khóc
tiếc,,, đời chưa nở hoa
đem hoa cặm xứ người
trong bình nước tanh hôi
buồn thương hoa bất hạnh
chim trời ... quạnh ... biếng chơi
em gánh nước “phông-tên”
đứng hành lang ... tôi ngắm
em chẳng dám nhìn lên
trông cuối tuần mau tới
cho thỏa chí ăn chơi
quyết lòng không nghĩ ngợi
ngày tuyệt diệu trên đời
em cũng mong cuối tuần
lãnh tiền lương gởi Mẹ
giấu thơ ngây vội vã
đếm chuỗi thời gian qua,,,
chân nhỏ đi thoăn thoắt
đường đất em lướt mau
oằn vai đôi gáng nặng
nén tủi hờn ... đớn đau
gánh thêm thỏi nhọc nhằn
gầy tương lai xa thẳm
dưới đáy giếng lăn tăn
vết hằn sâu khắc đậm
gánh nước tạo thêm tiền
Cho gia đình thoải mái
lủ em được ... tương lai
xua cảnh đời ngang trái
bây giờ,,, đứa hàng rong
đứa ra đồng mót gạo
đứa bệnh tật ... mủi lòng
mặt buồn xo ... áo não
ơn bầu sữa thơm tho
nhao rốn nầy của Mẹ
hạt bụi đó công Cha
nước mắt tuôn ... lã chã
cơm không, tròn mấy bữa
qua song cửa lệ nhòa
giếng không còn nước nữa
đành,,, sang xứ người ... xa
....................................
đường vắng bóng em tôi
hành lang thôi ngóng đợi
thập thò cơn gió thổi
bàng hoàng nỗi lo trôi ... ...
gió mùa thu nhẹ lắng
khung hình ... chiếc khăn che
trên bàn chưng huệ trắng
đèn nhang ... khói lập lòe
mỗi ngày trong lớp học
không còn bóng em qua
tựa hành lang tôi khóc
tiếc,,, đời chưa nở hoa
đem hoa cặm xứ người
trong bình nước tanh hôi
buồn thương hoa bất hạnh
chim trời ... quạnh ... biếng chơi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)