Người ơi biết,
trường xưa buồn da diết?
thẩn thờ nghe thương tiếc cuộc tình xa
mộng ngày xanh, vương lệ ướt mi nhòa
trời nhung nhớ, mùa chia xa cách trở
phượng thôi nở
tiếng ve sầu ... nhắc nhở
bữa trưa nào bỡ ngỡ mắt đưa duyên
phương ấy xa xôi
Người có đặng bình yên?
đây mỏi mắt giọt buồn mưa ... rụng rớt
đời chinh chiến xa trường chân nặng bước
biệt khung trời, vai áo nở thêm hoa
bỏ những ngày gian khổ chiến trường xa
nhớ người đi chan hòa dòng thơ ấp ủ
kỷ niệm cũ giấc mơ càng .......... trân quí
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét