hôm nay
trời quên nắng
cúc trắng hội đơm vườn
chân ngà đuổi bướm thương
dáng mùa thu ... ... ranh mảnh
nhạc trúc reo ... nhí nhảnh
chim oanh hót điệu tình
gió mơn tóc mây xinh
kết duyên mình
muôn thuởnhất

mãi ngần ngại chữ yêu đương ... vụng dại
bối rối lòng ngoảnh lại trút than van
suối mong trăng bèo tụ chẳng can ngăn
khi đắm đuối khi lệ chan ... thương tích
hồn ru ngủ với niềm tin ... khắn khít
bóng và ta mộng mị phút giao kề
gió ngưng rồi tim trổi khúc si mê
ngờ nghệch bởi câu hẹn thề trăng nước
đường hun hút có ai người tính được
bổng trầm kia nhịp bước buổi du phương
rộn ràng giăng lưu luyến ngạt ngào hương
hồn nhiên với chuyện thần tiên tiết tấu
đây mạch cảm song đôi lừng tiếng sáo
dốc trên cao mầu nhiệm của trăm năm
chếnh choáng xây duyên điệp mộng thăng trầm
nghiêm rưới khúc tri âm vào ... hoa nở
bóng và ta nhịp tình reo muôn thuở
........................................
Cuộc đời tản mạn mây trôi ... ... ...
Trăng thu vời vợi sáng ngời tin yêu
Đèn hoa giấy kết mộng nhiều
Trăm năm nguyện với một chiều gió lay
Bốn mươi năm rõ đường dài?
Nghìn thu man mác tình mai thắm nồng
Men thơ chếnh choáng rượu hồngNgắm nguồn hạnh phúc suối trong... ước thầm
Chỉ hơi ấm bàn tay vuốt vội
Hồn quạnh hiu đã chớm yêu rồi
Hoàng hôn gió lượn bồi hồi
Bâng khuâng tiếc nuối dáng người oai phong
Tình anh giấu trọn bên lòng
Niềm riêng cổ tích trăm năm mặn mà
Nắng hoen màu bóng xa biền biệt
Một trái tim da diết hương nguyền
Nhỏ nhoi khờ dại cô đơn
Chân thành tưởng gió miên mơn nhịp đàn
Ôi những buổi yêu đương lặng khuất
Chỉ còn hơi ấm một ... bàn tay
Chắt chiu như đó hình hài
Phôi pha vệt trắng
Trăng phai khuyết dần ............... nhất anh
tháng chín năm xưa,,, hăm bảy ... nầy
trung thu mười sáu gả chị hai
bánh vuông ... tượng đất dầy chung thủy
bánh tròn ... trọn ý nghĩa yêu đương
đám cưới đơn sơ lấn vệ đường
nhà tuy eo hẹp lắm tình thhương
nhặt lá thu vàng ta kết lại
lều tranh một mái “tổ quyên ương”
mượn gió thu reo nhạc tỏa trời
mượn dòng thu thủy ánh gương soi
Mẹ bảo con ơi đời xuôi ngược
gìn cho sau trước đẹp lòng đôi
nhớ trung thu ấy ngày duyên hợp
gom mấy vầng thơ nợp ...... chút vui
ngoài kia thu đã chui vào ngõ
lủ nhỏ rình rang rộn góc trời.
em nhí nhảnh vói tay ngà gọi lá
lá lâng lâng liệng tao nhã trời êm
lá bâng khuâng trêu cợt tóc nhung mềm
chừng nôn nóng cơn sóng tình rúng động
bầy chim nhỏ,,,
nhịp đều đôi cánh mọng
líu lo ca vui rộn khúc chào nhau
lá trên cây hóa chuyển giấc mơ đầu
lòng nao nức ... niềm hoang du ... đất lạ
hồn thơ nhỏ,,,
đất nằm yên đợi lá
gió lan dần dáng vẻ gót hè xưa
nắng đong đưa tô điểm lá cho vừa
màu tha thiết ánh vàng ... chưa hẹn biết
em gọi lá với niềm tin mãnh liệt
gió mang về xanh biếc mộng trần gian
Tiết thu vừa độ mát lòng !!!
Phù vân nhẹ gót thong dong tơ trời
Gô đình ghế (Golden Gate) có tuyệt vời
Sao bằng âm hưởng buồn vui KiếnHòa
Kìa trông mấy ả tiên nga
Cali gió quyện sắc hoa mỹ miều
Nụ cười vợi bóng hồ yêu
Dòng đời chia khúc sóng triều hợp tan
Viếng thăm cảm huống ngọc vàng
Chập chờn lối cũ rộn ràng tiếng tim
Thả hồn theo bạn ... cánh chim
Vẳng nghe trong gió trầm êm sóng lòng???
Gởi người dịu mát thinh không
Gởi người quá khứ ngược dòng ... bỗng dưng!!!!!
Heo may gió dịu dàng lay nỗi nhớ
Đá đợi chờ con sóng vỗ yêu thương
Miệng mỉm cười mà mắt rượi vấn vương
Chân tình đó mù sương bay phảng phất
Biển vắng,
Linh đơn giận hờn tan biến mất
Sóng nhỏ ân cần hôn bờ cát .... gì hơn ???
Cảm xúc tràn dâng
Gió thoảng điệu đờn
Tri âm hỡi, sóng lòng cơn mộng đắm
Ngồi gẫm lại mấy lời thơ sâu đậm
Nét chữ rồng bay âm điệu ... du dương
Vét cả thanh âm điệp khúc nghê thường
Mù sương biển,,, trí tâm cơn túy lúy
hôm nay vừa chớm sang thu
trời êm gió nhẹ chim ru phố phường
mây giăng cho,,, nắng khoe hương
em ngồi đếm nụ sen hường trổ bông
màu thiên thanh
mảnh hồn trong
ngại ngùng lá gói tơ lòng ngổn ngang
nguyện đan đạo hạnh đoan trang
thêu trong ánh mắt những làn ... nắng nghiêng
với đôi má lúm đồng tiền
điểm tô cho sắc hoa Tiên .... thắm màu
Giơ tay níu mộng, giấu vào cõi Tiêngiá đừng ôm ấp niềm riênggiấu trong ký ức lệ viền mắt sâugiá đời đừng lắm cơ cầugiam vùng kỷ niệm bể dâu phũ phànggió khuya trăng rũ màu tanggiăng bờ sông vắng đêm tàn cô đơngiá tình mình chẳng trách hờngiờ trong mắt đọng từng cơn mộng gầygiận người cay đắng đầy taygiòng sông thơ mộng giăng dài khổ đaugiả từ khúc nhạc nghẹn ngào
Hôm nay dở mộng ra thăm Đây màu mực tím vẫn nằm đáy tim Giọt tình cứ chìm trong than thở Tiếng kêu nào bỡ ngỡ thương mong Con đò neo ở ven sông Hay chăng củi mục hoài trông ... thẩn thờ
em qua cầu khỉ đong đưa
chân thon gót nhỏ trời trưa nắng hè
tóc thề nghiêng nón lá che
áo bà ba mỏng ngại e ... lắm tình
nụ cười mắc cở xinh xinh
trái tim rung động ru tình gió quê
lời chưa tỏ ý si mê
tâm tư thấp thỏm lời thề yêu đương
tuổi thơ hoa mộng thơm lừng
tình kia vương vấn trên từng bước chân
áo bà ba ngắn tung tăng
hồn thơ ngớ ngẩn vô ngần dấu yêu
Thu mang ngọn gió heo may sớm
man mát vờn thơm đỉnh núi cao
ta họa bài thơ khen suối ngọc
hồn du dương ... một giấc mơ đầu
cùng gieo tơ tưởng mấy từng mây
tiên cảnh chim xinh chắp cánh bay
tháng năm vui sống đời hoang vắng
nghe lắng hồn thơ mộng thắm đầy .............
chiều quê có cánh chim đơn lẻ
loanh quanh tìm lại dáng vẻ trong xưa
đò ngang chở ánh sao thưa
chở tình thơ dạ̣i gió đưa điệu hè
chiều quê gió ấp e tiếng nhạn
chiếc xuồng con chở nặng thơ tình
chở màu phượng đỏ thắm xinh
để lòng thương nhớ trời anh ánh vàng
thăng hoa những băn khoăn nao nức
lá dừa khua sóng nước tung tăng
cây si thấp thỏm mộng gần
câu thơ ngỏ ý chiều dâng tứ bề
chiều quê quyện hương thề xỏa tóc
diều lả lơi giăng mắc tơ lòng
sông nghèo sáo lội ... qua sông
người ơi mấy độ chiều trông bóng hè ...
Quê Nội KiếnHòa phất phơ mía trúc
Phượng đỏ ven đường rạo rực tiếng chim kêu
Sông rạch phì nhiêu đằm thắm chảy xuôi chiều
Cầu tre lắc lẻo nối tình yêu thôn vắng
Quê Nội KiếnHòa hai mùa mưa nắng
Áo ngắn bà ba xinh xắn cánh hoa làng
Không phấn không son chẳng mơ ước cao sang
Đời thanh bạch, bóng cau, dừa thẳng tắp
Sân vuông vắn Nội mong trời tốt nắng
Mấy miếng cau khô xấp ngay ngắn trong nia
Cô lom khom cạy cho hết đống dừa
Vàng lúa mới phơi dầy trên tấm đệm
Đợi chiều về thôi công rảnh chuyện
Bầy trẻ xóm trên gom nhà Nội nô đùa
Sân cát quây quần chờ Cô dạy múa ca
Nhớ quê Nội KiếnHòa .....Hồn xót xa quay quắt .....
Bởi vì khói thuốc ai bay Chớ đâu phải tại tim say mắt người Nói chi tới chuyện xa vời Chẳng ưa mây gió Sao rồi ... gió mây Ai xui một cái chau mày Mắt kia chưa ngắm đã say ... thật rồi! Men yêu ngây ngất tìm ngôi Một lần gặp gỡ để đời muộn đau Bởi vì khói thuốc hôm nào Chớ đâu phải tại ta xao xuyến lòng Nói chi thêm chuyện dài dòng ...........
Trăng khuya, chiếu rọi cuối vườn Nỗi buồn thăm thẳm Giữa hồn ai hay Người đi Trăng ngủ mê say Mà em còn đó Đắng cay giọt tình Sáng trăng Ai thấu tim mình ? Thỏi buồn một phiến Giá băng độc hành Giọt sương khuya - rớt trên cành Ơ kìa,,, Giọt lệ in hình ánh trăng
tập lưu bút giấy nhăn nheo sờn góc
ba tháng hè ôm ấp mãi trên tay
lớp học cũ, bảng đen, sẽ giao lại cho ai
ai sẽ ngồi chỗ của mình đây ... hông biết?
dấu mực tím,,,
nhiểu ra ngoài lúc Thầy hỏi bài ... hổng thuộc
con nhỏ bạn run tay lật sách để nhắc tuồng
bình mực tím đổ tuôn
lo sợ còn in trong lòng chưa ngớt
bảng danh dự của trò ngoan nhất lớp
đã thẹn thuồng cúi mặt lo âu
đổi lớp rồi, tấm bảng ấy sẽ về đâu?
Uổng !!!
phòng học mới thơm, sơn màu trắng phếu
lòng buồn diu vợi
kỷ niệm cũ xa rồi
Thầy-Bạn thay ngôi,
kẻ lấy chồng, người thây phơi ... chiến đấu
lớp học cũ với bao niềm yêu dấu
cùng chia nhau giây phút đẹp bên đời ...
Người ơi biết,
trường xưa buồn da diết?
thẩn thờ nghe thương tiếc cuộc tình xa
mộng ngày xanh, vương lệ ướt mi nhòa
trời nhung nhớ, mùa chia xa cách trở
phượng thôi nở
tiếng ve sầu ... nhắc nhở
bữa trưa nào bỡ ngỡ mắt đưa duyên
phương ấy xa xôi
Người có đặng bình yên?
đây mỏi mắt giọt buồn mưa ... rụng rớt
đời chinh chiến xa trường chân nặng bước
biệt khung trời, vai áo nở thêm hoa
bỏ những ngày gian khổ chiến trường xa
nhớ người đi chan hòa dòng thơ ấp ủ
kỷ niệm cũ giấc mơ càng .......... trân quí
Quê hương tôi mỹ miều hình cong chữ S
Những dòng sông cuồn cuộn đất phù sa
Cạnh biển sâu gió ngan ngát hiền hòa
Thái Bình Dương sóng vỗ
mượt mà hoa biển trắng
Buồm tung cánh những bầy chim xinh xắn
Dừa xanh xanh đồng lúa mạ xanh xanh
Gió thổi vi vu nhạc khúc an lành
Lũy tre kiên cố vây quanh làng mạc
Gởi áng mây trôi, hồn bơ vơ … ngơ ngác
Tình yêu thương dào dạt nhớ quê hương
Tiếng sáo du dương nhắc nhở ruộng vườn
Chim thỏ thẻ, gọi đàn kiếm Mẹ
Cánh cò trắng ven bờ ao vắng vẻ
Tìm cá tôm nuôi lủ trẻ vô tư
Sông rạch mênh mông nước chảy lừ đừ
Mảnh đất nhỏ,,, ấy quê hương tôi đó…………….
trường xưa lệ nhỏ hai hàng
trăm năm định mệnh bàng hoàng dấu yêu *** LTC
ve sướt mướt khóc kêu hè trở bước
phượng ưu tư thương tiếc nắng hanh vàng
mái trường ơi,
Thầy-bạn cũ,,, gió mùa sang
mùa nhập học,
lối cũ trường quen rộn ràng ... nôn ... lớp mới
người kia hỡi, giận hờn chi ... không tới?
sóng lòng khơi mi ứa lệ cay cay
vắng bóng người, khoe dáng đẹp cùng ai?
tìm quân ngũ bụi đầy manh áo trận?????
tập vở nồng thơm,
tim đau hụt hẩng
môi thắm eo thon linh động để ai nhìn
tóc bồng bềnh tung nhựa sống má hồng xinh
KiếnHòa hỡi, tình dừa xanh ... diệu vợi
trường yêu hỡi, kỷ niệm trôi ... bối rối
nước hồ trong lệ chảy ướt trang thơ
giờ ghi chép để ngàn sau mãi nhớ
để muôn thuở góc trời xa nức nở
để trong mơ trăn trở chút ... hương thừa
tuổi học trò,
hoa phượng đỏ khóc trong mưa
xin trả lại những buổi trưa ... nắng cháy!!!!!
gió đuổi trưa hè khô cháy da
gió mơn vàng cúc đẹp sân nhà
gió lướt nàng thơ trong ... yểu điệu
gió vờn,,, êm dịu trái tim ta
năm ấy thu sang lá thiệt thà
tình thơ xa lạ thú trăng hoa
say sưa để gió trêu lên tóc
đem cả niềm riêng tặng gió xa
nghe tiếng thu rung rộn rã lòng
mắt nai ngơ ngác thẹn thùng trông
heo may len lén hôn lên má
ru tình hoa lá ái ân ... mong
thèm được về thu những lúc xưa
thèm nâng, khi lá bước sang mùa
thèm ngắm vàng hoe tươi cúc thắm
thèm hiu hiu lạnh ... cuối ... đêm hè
Ánh tà đậu đỉnh mù uĐó đây vương chút lời ru ve sầuGió đồng hôn ngọn bông lauCỏ cây ca hát nhắc câu thanh bìnhXa xa tiếng dế gọi tình Về thu cho cúc khoe hình tiểu thơBức tranh mộc mạc đơn sơNhư ngày ta biết làm thơ ... tặng người
em đứng bên trường
mân mê chùm phượng đỏ
bờ mi cong mùa hạ nhỏ … mưa sầu !!!
áo trắng buồn hiu thắm màu lưu luyến
tóc buông dài xao xuyến
quyện vào nhau
buổi sáng hôm nao
còn hồn nhiên bắt nắng
guốc mộc dịu dàng chân bước nhẹ khoan thai
nao nức hồn ai
từng nhịp khẽ len vào tai ... thấy lạ
lối vào đời ... chia xa ... lòng thương nhớ quá
hạ ướm buồn mình cũng thấy đau lây
tặng ai cánh phượng đỏ hây hây
giấc mơ hoa của "hôm nay" ... ... nhớ hoài .... nhất anh::::: Bàng Hoàng :::::
thơm nồng giấc ngủ hôm nay
cơn mơ rơi giữa hồn say ... ... nhớ hoài
nắng trong mây gom đầy cặp xách
chút tình riêng trong sạch ... mãi vương
một lần con ngựa qua truông
một lần đi lính trễ đường tơ duyên *****
tranh xinh giữ mối thêu viền
em quay gót để ưu phiền tiếng ve
hè đi cho lá vàng hoe
thu về thơ rụng vuốt ve vệt sầu
tựu trường,,, lá thay màu nhung nhớ
tháng ngày qua sách vở mong quên
trống trường giục giã kêu tên
gặp nhau trong giấc mơ tiên .... bàng hoàng
Ngân nga tiếng ru hời
Dấu nhọc nhằn vất vả
Lòng Mẹ là biển cả
Là những đóa hoa tươi
Tâm hồn Mẹ sáng ngời
Hơn cả vầng trăng sáng
Mẹ chẳng hề ngao ngán
Tình Mẹ ấm vành nôi
Đây những tiếng ru hời
Con khắc vào tâm khảm
Mẹ vui đời thanh đạm
Mong con sớm nên người
Con mạnh khỏe Mẹ vui
Quên nhọc nhằn gian khổ
Nỗi niềm riêng thố lộ
Nhịp nhàng tiếng võng đưa
Con hãy sống cho vừa
Với tình yêu nhân thế .....
Sương mù phủ lối vào thu
Bước chân kỷ niệm
Hoang vu ngát hồn
Mây trôi
Gió nghẹn Tim mòn
Con đường ngập lá
Sương còn hoen mi
Thời gian
Chôn bóng người đi
Tay xua vạt nắng
Tay ghì giọt mưa
Cao thấp hơn thua uổng kiếp người
Phù du sớm nở tối tàn thôi
Nhìn xem chiếc lá mùa thu ấy
Thân xác nhòa chung cát bụi rồi
Giọt sương tươi thắm nắng ân tình
Thu về lá úa chuyện mình xa xưa
Lệ sầu - kỷ niệm đong đưa
Bài thơ mực tím thấm mưa ướt nhòa
Trường xưa giờ chẳng KiếnHòa
Hồ xưa in bóng người ta giấu rồi !!! !!!
Nghe như êm ái ngược dòng
Cùng bầy én lượn bế bồng nắng xuân
Líu lo mơ mộng bâng khuâng
Khuôn viên lớp học trong ngần ước mơ
Bụi phấn quấn quít dệt thơ
Thơ vương tóc rối thẩn thờ nhịp tim
Cây si thỏ thẻ nổi niềm
Chờ trăng nghiêng bóng bên thềm đợi tin
Bên song gió lén tỏ tình
Đan mây trung hậu in hình người thương
"Trong lành nguyệt quế trả hương "
Diều hoa tung cánh phố phường nhởn nhơ
Cãm hoài tóc mẹ bạc phơ
Lời ru ngào ngọt ầu ơ diệu huyền ………. Lưu thị Chiêu
::::::::::::::::::::::::::::::::::
Từ bốn phương én liệng về chốn cũ
Tạo mùa xuân lòng ấp ủ bao năm
Cho trần gian đầm ấm những tin mừng
Nước Nam rực rỡ ánh thơ lan rộng tỏa
Nắng bình minh sáng tươi màu lá cỏ
Bên vệ đường hoa cúc nở trắng vàng
Những mầm non đầy sinh khí tươi non
Gió dịu mát cảnh thiên nhiên bát ngát
Đó Quê Mẹ góp bàn tay tự thoát
Đây dòng sông mộc mạc đất phù sa
Chim hót líu lo gia súc ... thuận hòa
Trời thu êm ả cửa nhà ViệtNam
Lều tranh ẻo lả khói lam
Ầu ơ bé ngủ giấc hiền ... mộng ngoan
lao xao nhành lá đong đưa
lời vu vơ gởi gió mưa thẹn cùng
tim nghe sóng dậy bão bùng
vô tư phấn trắng lem vùng mộng mơ
chỉ là sợi nắng giăng tơ
cũng se nên những vần thơ gợi tình
lững lơ hồn nghĩ đến “mình”
si mê thêm những hương trinh úa nhàu
tay run bụi phấn tươi màu
rắc lên trên khối tình đầu ngu ngơ
âm thầm mực tím đề thơ
nữa mai xa ngút bến bờ linh đinh
trong tim còn giấu ... giọt tình
Dòng thương nhớ xuôi về dĩ vãng
Gió HàmLuông thanh thản ... chiều buông
Chân lữ khách bụi trần trĩu nặng
Mỏcày ơi nước chẳng xa nguồn
Bao nhiêu đất phù sa vướng lại
Bao nhiêu thuyền ra biển phiêu lưu
Bến HàmLuông vẫn hoài nước chảy
Tóc thề xưa tay vuốt sầu ưu
Từ chân bước thuyền hoa buổi đó
Tĩnh lòng trong khuôn ngõ ... thị phi
Đương nhiên bóng cũ nằm tim nhỏ
Thân xác giờ đây có nghĩa gì
Đêm vắng vẻ mơ về quá khứ
Vàm CáiQuao sông dữ nước đầy
Chim chắp cánh mệt từ viễn xứ
Kỷ niệm nầy muôn thuở sao phai
Bắc HàmLuông một ngày bỗng thấy
Ngỡ lâu rồi chẳng mấy xôn xao
Dòng nước cũ sóng khơi nhớ dậy
Hồn bâng khuâng tim ấy nghẹn ngào